TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 245

lúc này cậu đang kể cho cô nghe), tuy sự cân nhắc đó có trọng lượng nhất định,
cậu cảm thấy bất chấp lòng tốt bao la của tiến sĩ Grant, song không thể để cậu
và đàn ngựa của cậu ở nơi hiện nay, thiếu thốn về vật chất, nhưng sự gắn bó
với vùng lân cận không phụ thuộc vào trò giải trí hoặc một mùa trong năm: cậu
tha thiết muốn có một chỗ để có thể đến bất cứ lúc nào, một chuồng ngựa nhỏ
để cậu sử dụng tùy ý vào mọi kỳ nghỉ trong năm, cậu có thể duy trì, cải tiến và
hoàn thiện mối hữu hảo và thân tình với gia đình ở trang viên Mansfield, ngày
càng tăng thêm giá trị với cậu. Ngài Thomas nghe và không thấy khó chịu.
Trong lời nói của cậu thanh niên này không thiếu tôn trọng; còn sự tiếp nhận
của Fanny cũng đúng mực và nhã nhặn, điềm đạm và vừa phải, ngài không
thấy cô có gì đáng khiển trách. Cô nói ít, chỉ tán thành vài điểm, tỏ ra không
chú ý đến bất cứ lời ca tụng nào với cô hoặc củng cố thêm sự yêu mến
Northamtonshire của cậu. Biết có người đang quan sát, Henry Crawford nói
thẳng đề tài này với ngài Thomas, bằng giọng thường ngày hơn, nhưng vẫn
đầy tình cảm.

- Thưa ngài Thomas, tôi muốn được làm hàng xóm của ngài, có lẽ ngài đã

nghe thấy tôi kể với cô Price. Tôi mong ngài ưng thuận và không tác động đến
con trai chống lại người thuê nhà như tôi?

Ngài Thomas lịch sự nghiêng đầu và đáp:

- Đây là một cách, mà tôi có thể không mong cậu là một hàng xóm lâu dài,

nhưng tôi hy vọng và tin rằng Edmund sẽ ở nhà riêng tại Thomton Lacey.
Edmund, cha nói có quá nhiều không, con?

Edmund đang chăm chú lắng nghe, nhưng lúc hiểu câu hỏi, cậu bỏ lỡ câu trả

lời:

- Chắc chắn rồi, thưa cha, con không có ý kiến gì về chỗ ở. Nhưng anh

Crawford, tuy tôi từ chối cho anh thuê nhà, anh hãy đến với tôi như một người
bạn. Mỗi mùa đông, anh cứ coi nửa nhà là của anh, chúng ta sẽ bổ sung các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.