TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 254

rất ngắn, ngay sau khi các loại công việc trước mắt thu xếp xong, cậu biết rằng
phải cầu hôn cô, song cậu vẫn còn nhiều suy nghĩ băn khoăn, nhiều giờ khắc
ngờ vực. Cậu hiểu đôi khi cô rất quan tâm đến cậu, cậu có thể nhìn lại cả quá
trình khích lệ dài dài, và cô hoàn toàn quyến luyến vô tư như trong mọi việc
khác. Nhưng có nhiều lúc, sự nghi ngờ và cảnh giác hòa trộn với hy vọng của
cậu, nên nghĩ đến cô, cậu nhận thấy mình không ưa sự cách biệt và khép kín,
sở thích dứt khoát sống ở London của cô, cậu mong gì ngoài lời từ chối cương
quyết, trừ khi là một chấp nhận sau khi được khẩn nài rất nhiều, đòi hỏi cậu hy
sinh cả địa vị lẫn công việc là những thứ lương tâm cậu ngăn cấm?

Mọi vấn đề phụ thuộc vào một việc. Liệu cô có yêu cậu đủ để vượt qua

những giá trị cốt yếu quen thuộc, liệu cô có yêu cậu đủ để khiến chúng không
còn là chủ chốt nữa? Cậu vẫn thường tự hỏi mình câu này, tuy câu trả lời
thường xuyên nhất là “Có”, song đôi khi vẫn là “Không”.

Chẳng bao lâu nữa cô Crawford sẽ rời Mansfield, và trong hoàn cảnh này,

gần đây “có’ và “không” cứ luân phiên nhau. Cậu đã thấy mắt cô long lanh khi
nói đến bức thư của một người bạn thân, khẳng định cô sẽ đến London một
chuyến dài, nói về sự ân cần của Henry, cậu ta định ở đấy đến tháng Giêng, và
có thể đưa cô tới đó. Cậu đã nghe cô nói đến niềm vui của chuyến đi với sự
hào hứng, nói “không” trong từng âm thanh. Nhưng việc này xảy ra trong ngày
đầu ổn định, trong giờ đầu của niềm vui bùng nổ, khi chưa có gì trước mắt
ngoài những người bạn cô vừa đi thăm. Từ đó trở đi, cậu đã nghe những biểu
lộ khác hẳn của cô, với những tình cảm khác hẳn, sóng gió hơn nhiều, cậu đã
nghe thấy cô nói với bà Grant rằng cô sẽ rất tiếc nếu phải chia tay với bà, rằng
cô bắt đầu tin không có người bạn hoặc niềm vui nào xứng đáng với những thứ
cô để lại, rằng dù cảm thấy phải đi và biết sẽ được hưởng thụ khi rời xa, cô sẵn
sàng mong đợi được ở lại Mansfield lần nữa. Vậy trong những lời đó, chẳng
phải là “có” sao?

Càng suy ngẫm và dàn đi xếp lại vì lợi ích của riêng mình, Edmund không

thể nghĩ nhiều đến buổi tối mà những người khác trong nhà đang hân hoan
mong đợi, với mức độ vui thích ngang nhau. Không lệ thuộc vào niềm vui của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.