TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 264

ngựa cùng người bạn vui tính, dí dỏm; so với đi bằng xe chở hàng, nên cậu trả
lời ngay với thái độ vui vẻ và chững chạc. Còn Fanny rất hài lòng vì một động
cơ khác hẳn: theo kế hoạch ban đầu, đêm hôm sau William sẽ đi xe thư từ
Northampton, như thế cậu không có lấy một giờ nghỉ ngơi trước khi lên xe
ngựa đến Portsmouth, và mặc dù lời đề nghị này của cậu Crawford đã tước đi
nhiều giờ bầu bạn với anh trai, cô cũng mừng vì anh cô đỡ mệt nhọc trong
chuyến đi ấy, nên không nghĩ xa hơn. Ngài Thomas chấp thuận vì một lý do
khác. Cháu trai của ngài được giới thiệu với Thượng tướng Crawford có khi
được việc. Ngài tin rằng Thượng tướng sẽ chú ý. Tính hết mọi lẽ, đây là một
dấu hiệu đáng mừng. Tinh thần Fanny phấn chấn lên trong nửa buổi sáng, nhờ
niềm vui từ người viết thư sắp đi xa.

Buổi khiêu vũ đến gần trước mắt, Fanny có quá nhiều lo âu và sợ hãi, mà

không có lấy một nửa sự đề phòng lẽ ra nên có, hoặc cho rằng phải có, bởi các
thiếu nữ đang hân hoan chờ đợi sự kiện tương tự trong tình trạng thoải mái hơn
nhiều, còn cô luôn ở trong hoàn cảnh ít mới mẻ, ít được quan tâm, ít được hài
lòng. Cô Price ra mắt lần đầu và phải được coi là Nữ hoàng của buổi tối chỉ
được một nửa số khách mời biết tên. Còn ai vui sướng hơn cô Price? Nhưng cô
Price không được dạy dỗ việc xuất hiện lần đầu; và nói chung, cô thừa hiểu
cuộc khiêu vũ này nhờ đâu mà có, nó giảm bớt rất nhiều sự thoải mái của cô và
càng tăng thêm nỗi sợ vốn có, sợ làm gì sai trái và trông cô ra sao. Khiêu vũ
mà không bị bình phẩm quá nhiều hoặc quá mệt mỏi, phải có sức khỏe và bạn
nhảy khoảng nửa buổi tối, khiêu vũ với Edmund một chút, và không được
nhảy nhiều với cậu Crawford, chứng kiến William vui sướng, cố tránh xa bà
Norris là những điều mong muốn mạnh nhất của cô, và dường như hiểu được
triển vọng hạnh phúc lớn nhất của cô. Vì chúng là những mong mỏi mãnh liệt
nhất, nên thường không thể xảy ra, và trong suốt buổi sáng dài dằng dặc, chủ
yếu với hai bà bác mà cô thường chịu ảnh hưởng, lại càng không nhiều ý nghĩ
lạc quan. William quyết làm cho ngày cuối cùng ở đây là một ngày hoàn toàn
thích thú, nên đã ra ngoài săn dẽ giun. Edmund, người mà cô có quá nhiều lý
do để trông cậy, lại đang ở nhà cha xứ, để mặc cô một mình chịu đựng sự lo âu
của bà Norris, bà bực mình vì quản gia làm bữa tối theo ý mình, và bà là người
cô không thể tránh mặt tuy quản gia thì có thể, rốt cuộc Fanny mệt mỏi nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.