TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 270

Chương 28

Lúc Fanny đi xuống, bác trai và hai bác gái của cô đã ở trong phòng khách.

Ngài Thomas thấy cô thật thú vị, ngài vui thích ngắm vẻ thanh lịch nói chung
của diện mạo và vẻ mặt rất tươi tắn của cô. Lúc có mặt Fanny, ngài chỉ cho
phép mình khen ngợi sự giản dị, trang nhã và đúng mực của trang phục, nhưng
khi cô ra khỏi phòng và sau đó, ngài hết lời khen nhan sắc của cô.

- Đúng vậy, - phu nhân Bertram nói. - Con bé trông rất xinh. Em đã cử bà

Chapman tới giúp nó.

- Trông xinh ư! ô vâng, - bà Norris nói. - Nó có đủ lý do để trông xinh đẹp

với đủ thứ thuận lợi: được nuôi dưỡng trong gia đình này, với mọi lợi thế về
cung cách của các anh chị họ đi trước. Thưa nam tước Thomas, anh nghĩ mà
xem, anh và em đã cho nó biết bao lợi thế khác thường. Anh có để ý không, cái
áo choàng chính là quà tặng hào phóng anh cho nó nhân dịp cưới cháu Maria.
Nó sẽ là cái thá gì nếu không có chúng ta dìu dắt?

Ngài Thomas không nói thêm, nhưng lúc họ ngồi xuống bên bàn, cái nhìn

của hai chàng thanh niên càng khẳng định với ngài rằng, khi các quý bà đã rút
lui, cô gái lại cảm động vì thành công hơn. Fanny thấy cô được chấp nhận, ý
thức được trông mình xinh đẹp càng khiến cô rạng rỡ thêm. Cô vui vì nhiều
nguyên nhân, và sau đó còn vui hơn, vì khi theo chân các bác gái rời phòng,
Edmund giữ cửa và nói lúc cô đi ngang qua:

- Em phải nhảy với anh nhé, Fanny, em phải dành hai bài cho anh, hai bài

nào cũng được, trừ bài đầu tiên. - Cô không còn mong ước gì hơn. Hầu như cô
chưa bao giờ phấn chấn như thế trong đời. vẻ hoan hỉ của các anh chị họ cô
trong ngày có vũ hội không còn làm cô ngạc nhiên nữa, cô cảm thấy buổi
khiêu vũ này rất quyến rũ, và cô đã thực sự tập những bước nhảy quanh phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.