TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 273

Vài phút sau, ngài Thomas đến chỗ cô, hỏi cô có bạn nhảy chưa. “Có rồi ạ,

thưa bác, với cậu Crawford ạ” đúng là câu ngài muốn nghe. Cậu Crawford ở
cách đấy không xa, ngài Thomas đưa cậu đến chỗ Fanny, nói gì đó và Fanny
vỡ lẽ rằng chính cô là người mở màn cuộc khiêu vũ, trước đây ý nghĩ ấy chưa
bao giờ đến với cô. Mỗi lần nghĩ đến các chi tiết vụn vặt của buổi tối, đương
nhiên cô cho rằng Edmund và cô Crawford mới là người mở màn, và cô ngỡ
ngàng đến nỗi tuy bác cô nói ngược lại, cô không thể thốt ra lời vì ngạc nhiên,
một lời gợi ý cô không đủ năng lực, một lời cầu khẩn để thoái thác. Cưỡng lại
ý kiến của ngài Thomas là một bằng chứng cực đoan, nhưng cô kinh hoàng vì
gợi ý ban đầu đến mức cứ trân trân nhìn vào mặt ngài và nói cô hy vọng có thể
thu xếp theo cách khác, song vô hiệu. Ngài Thomas mỉm cười cố khích lệ cô,
rồi trông rất nghiêm khắc và nói rất cương quyết:

- Phải thế thôi, cháu yêu quý của ta, - để chặn cô nói thêm, và lát sau, cô

thấy mình được cậu Crawford dẫn lên vị trí quan trọng nhất của căn phòng, và
đứng đó, hòa nhập với những người khác, hình thành cặp này tiếp cặp kia.

Cô thấy thật khó tin. Được đặt cao hơn những thiếu nữ thanh lịch dường ấy!

Danh hiệu quá lớn lao. Coi cô như các chị họ của cô vậy. Ý nghĩ của cô bay tới
những người chị vắng mặt với nỗi ân hận dịu dàng và thành thực nhất, vì họ
không ở nhà để chiếm chỗ của họ trong phòng, chia sẻ niềm vui mà chắc chắn
họ sẽ rất hài lòng. Biết bao lần Fanny nghe thấy các chị ao ước có một vũ hội
tại nhà như hạnh phúc lớn nhất trong mọi niềm hạnh phúc! Lúc họ đi vắng thì
lại tổ chức - và cô là người mở đầu cuộc khiêu vũ, với cậu Crawford! Lúc này
cô mong họ không ghen tị với cô vì sự khác biệt đó, nhưng lúc nhớ lại các nghi
lễ trọng thể hồi mùa thu, tất cả bọn họ đã khiêu vũ cùng nhau trong tòa nhà đó,
sự dàn xếp hiện tại gần như nhiều hơn là cô hiểu.

Cuộc khiêu vũ bắt đầu. Ít nhất nó cũng khá vinh dự cho Fanny, vì là vũ điệu

đầu tiên, bạn nhảy của cô rất phấn chấn và cố truyền cảm hứng cho cô, nhưng
cô quá hoảng sợ nên chẳng thấy vui gì, cho đến lúc cô tin mình không còn bị
nhìn ngắm nữa. Trẻ trung, xinh xắn, dịu dàng, không ngượng ngập đến mức
thiếu uyển chuyển và duyên dáng, một số người có mặt không khỏi ngợi khen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.