TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 30

Tom lắng nghe, hơi xấu hổ và buồn rầu; nhưng tất cả tan biến ngay lập tức,

thứ nhất, cho thấy suy nghĩ ích kỷ, hời hợt của Tom, rằng cậu ta chưa nợ nần
bằng nửa bè bạn; thứ hai, người cha đã làm một việc chán ngắt nhất hạng; và
thứ ba, người giữ chức vụ tương lai, dù là ai đi nữa, có thể chết rất sớm.

Ông Norris qua đời, người được tiến cử thích hợp là Tiến sĩ Grant, người sẽ

đương nhiên đến cư trú tại Mansfield, là một người đàn ông bốn nhăm tuổi
khỏe khoắn, có vẻ sẽ làm hỏng những toan tính của công tử Bertram. Nhưng,
“không sao, cái loại cổ rụt, mặt đỏ bầm, gặp may kia sẽ ngoẻo sớm thôi”.

Ông Grant có vợ trẻ hơn mười lăm tuổi nhưng không có con, họ có tiếng

trong vùng là những người hòa hợp và đáng kính.

Đã đến lúc ngài Thomas mong bà em vợ khẳng định phần đóng góp cho cô

cháu gái, thì gia cảnh ông Norris thay đổi và tuổi của Fanny ngày một lớn,
dường như không chỉ gạt bỏ mọi sự băn khoăn trước kia về việc sống cùng
nhau, và phải có quyết định dứt khoát, thích hợp nhất. Điều kiện tài chính của
ngài lúc này không còn phong lưu như trước, vì những thất thu gần đây tại đồn
điền của ngài ở Tây Ân, cộng thêm tính hoang toàng của cậu cả, khiến ngài
không thể không cân nhắc đến việc giải thoát khỏi khoản nuôi dưỡng và nghĩa
vụ chu cấp cho Fanny trong tương lai. Tin chắc vào một việc ắt phải là như thế,
ngài nói đến khả năng có thể xảy ra với vợ; Lần đầu tiên chủ đề này được nhắc
lại lúc có mặt Fanny, bà bình tĩnh nhận xét với cô:

- Fanny, cháu sắp xa các bác và đến ở với em gái của bác. Cháu có thích thế

không?

Fanny ngạc nhiên quá đỗi, cô không biết làm gì hơn là nhắc lại lời bà bác:

- Sắp xa các bác ư?

- Phải, cháu yêu, sao cháu sửng sốt thế? Cháu đã ở với chúng ta năm năm,

và khi chú Norris qua đời, dì ấy có ý định nhận nuôi cháu. Nhưng cháu phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.