TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 301

nhưng cũng không thấy hành động điên rồ vừa qua trong giọng nói của cậu.

Cô mở thư ngay, mừng vì có việc để làm và vui vẻ khi đọc, cảm thấy tiếng

sột soạt của bà Norris cũng đến ăn tối, chắn cô khỏi tầm nhìn một chút.

Fanny yêu quý,

Bây giờ tôi có thể gọi cô như thế chứ, nó nhẹ nhõm biết bao so với cách

xưng hô trịnh trọng Tiểu thư Price trong ít nhất sáu tuần qua. Tôi không thể để
anh trai tôi đến mà không gửi cô vài dòng chúc mừng chung, cùng sự tán
thành hân hoan nhất của tôi. Cứ thế nhé, Fanny yêu quý của tôi ơi, đừng sợ;
có lẽ sẽ không có khó khăn gì đâu. Tôi tin chắc rằng sự tán thành của tôi sẽ là
một bảo đảm nhất định; cho nên, tối nay cô có thể mỉm những nụ cười dịu
dàng nhất với anh ấy, và để anh ấy trở về với tôi còn hạnh phúc hơn lúc ra đi.

Chào thân mến,

M. C.

Không một biểu hiện tình cảm nào khiến Fanny dễ chịu; mặc dù cô đọc quá

vội và bối rối, nên chưa thể hình dung rõ rệt nhất ngụ ý của cô Crawford, song
hiển nhiên là cô ta có ý chúc mừng cô về sự quyến luyến của anh trai cô ta,
thậm chí còn có vẻ tin rằng đó là việc nghiêm túc. Fanny không biết làm gì
hoặc nghĩ gì nữa. Có một cái gì đó rất xấu trong ý nghĩ đây là chuyện nghiêm
túc; đằng nào cũng thấy rắc rối và đáng lo ngại. Bất cứ khi nào cậu Crawford
nói với cô, cô cũng cảm thấy lo lắng; mà càng ngày cậu càng hay nói với cô
nhiều hơn. Cô e sợ một thứ gì đó trong giọng nói và thái độ của cậu lúc nhằm
vào cô, rất khác khi nói với những người khác. Trong bữa tối hôm ấy, cô hoàn
toàn không thoải mái, hầu như cô chẳng ăn được gì, và lúc ngài Thomas dí
dỏm nhận xét là niềm vui đã làm cô mất cả ngon miệng, cô muốn chui xuống
đất vì ngượng, vì kinh hãi nhỡ cậu Crawford hiểu sai. Dầu chẳng gì có thể xúi
được cô quay nhìn sang bên phải, nơi cậu ta ngồi, cô vẫn cảm thấy cậu ta
hướng trực tiếp về phía cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.