TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 336

chăng? Hay cô cho là tôi nói không đúng cách? Nông nổi, hời hợt hay bất kính
về chủ đề này? Xin cứ cho biết nếu tôi chót làm thế. Hãy cho tôi biết nếu tôi
sai, tôi muốn sửa cho đúng mà. Nói đúng hơn, tôi năn nỉ cô đặt công việc
xuống một lát. Rốt cuộc, cái lắc đầu ấy có nghĩa gì vậy?

Cô nhắc lại hai lần: “Tôi xin cậu, không có gì đâu, tôi xin cậu Crawford”

song vô ích, và cô định bỏ đi cũng không xong. Bằng giọng khe khẽ, háo hức y
như người ngồi gần đó, cậu ta nói tiếp, lại giục giã những câu hỏi lúc trước.
Mỗi lúc cô càng bực bội và khó chịu.

- Sao cậu có thể như thế, thưa công tử? Cậu làm tôi ngạc nhiên quá... tôi tự

hỏi sao cậu có thể...

- Tôi làm cô ngạc nhiên ư? - Cậu ta nói. - Cô lấy làm lạ sao? Trong lời khẩn

nài này của tôi có gì mà cô không hiểu đâu? Tôi sẽ giải thích ngay lập tức mọi
thứ khiến tôi giục giã cô như thế, chỉ vì tôi quan tâm đến mọi thứ cô nhìn nhận
và làm việc, chúng kích thích óc tò mò của tôi. Tôi sẽ không để cô băn khoăn
lâu đâu.

Cô bất giác thoáng cười, nhưng không nói gì.

- Theo tôi hiểu, thì cái lắc đầu của cô có nghĩa là tôi không nên thường

xuyên tham gia vào những nhiệm vụ của một giáo sĩ. Phải, đấy chỉ là lời nói
thôi. Dứt khoát là tôi không sợ lời lẽ. Tôi sẽ đánh vần, đọc và viết nó ra với
mọi người. Tôi chẳng có gì đáng sợ trong lời lẽ hết. Cô có nghĩ là tôi nên thế
không?

- Có lẽ thế, thưa cậu, - cuối cùng, Fanny mệt mỏi cất tiếng, - có lẽ thế, tôi

nghĩ thật đáng tiếc nếu cậu không hiểu bản thân cũng như việc mình làm.

Crawford hài lòng vì dù sao cũng làm cô nói, nên quyết tiếp tục đến cùng.

Tội nghiệp Fanny, cô đã hy vọng làm cậu im bằng lời trách móc gay gắt như
thế, song cô buồn rầu thấy mình đã lầm, và chỉ là đổi khỏi chủ đề tò mò và lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.