TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 367

bà hứa sẽ trao đổi thư từ thường xuyên với cô. Còn Edmund, trong một lúc
thuận tiện, cậu thì thầm nói thêm:

- Anh sẽ viết thư cho em, Fanny, khi có sự gì đáng viết, anh nghĩ đằng nào

em cũng thích nghe, và em sẽ không biết tin sớm trong khoảng ba tháng nữa.

Cô ngờ ngợ ý nghĩa của cậu trong lúc lắng nghe, mặt cô ửng hồng khi ngước

nhìn thấy vẻ quả quyết trên mặt cậu.

Vì bức thư này, cô phải tự chuẩn bị cho mình. Bức thư đó của Edmund sẽ là

một việc kinh hoàng! Cô cảm thấy mình vẫn chưa trải qua hết mọi biến chuyển
của ý kiến và cảm xúc, tiến trình của thời gian và sự đa dạng của hoàn cảnh tạo
ra những thay đổi của cõi đời này. Cô vẫn còn chưa biết hết những nỗi thăng
trầm của tâm trí con người.

Tội nghiệp Fanny, dẫu cô rất tự nguyện và háo hức với chuyến đi, buổi tối

cuối cùng ở trang viên Mansfield vẫn khổ sở. Lòng cô buồn bã vì cuộc chia ly.
Cô rơi lệ vì từng chỗ trong tòa nhà, và còn nhiều hơn vì từng cư dân yêu quý.
Cô bám lấy bác gái vì cô thực sự nhớ bà; cô hôn tay bác trai, cố nén những
tiếng nức nở vì làm ông bực mình; Còn với Edmund, cô không thể nói, không
thể nhìn hoặc nghĩ khi đến lúc cuối cùng với cậu; và cứ thế cho đến lúc chia
tay vì cô biết cậu ban cho cô sự tạm biệt thương mến của một người anh.

Mọi việc này đã qua trong đêm, vì họ khỏi hành vào lúc sáng rất sớm; Lúc

cái nhóm nhỏ tụ họp trong bữa điểm tâm, William và Fanny nói họ đã sẵn sàng
lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.