TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 371

Con trai bà trả lời vui vẻ, rằng mọi thứ đều ổn cả, và xem thường sự bất tiện

của bản thân, vì buộc phải ra đi vội vã như thế.

- Con chắc là nó vẫn còn neo trong cảng, và con có thể ngồi với mẹ vài giờ

thoải mái. Nhưng vì có một con tàu cập bến, nên con phải đi ngay, không làm
khác được. Tàu Thrush đậu ở chỗ nào tại Spithead? Có gần Canopus không ạ?
Nhưng không sao, Fanny đang trong phòng khách, sao mẹ con ta cứ đứng trên
đường? Vào đi, mẹ, mẹ vẫn chưa ngắm Fanny yêu quý của mẹ mà.

Cả hai vào, bà Price âu yếm hôn con gái lần nữa, và chăm sóc rất tự nhiên vì

vẻ mệt nhọc và mong muốn của các lữ khách.

- Tội nghiệp các con! Nom cả hai mệt mỏi quá! Giờ các con cần gì? Mẹ bắt

đầu nghĩ con chẳng bao giờ đến. Betsey và mẹ đã ngóng con nửa giờ rồi. Các
con ăn từ bao giờ? Bây giờ có muốn ăn uống chút gì không? Mẹ không thể nói
liệu các con muốn ăn chút thịt hoặc chỉ một tách trà sau chuyến đi, hay thứ gì
nữa để mẹ chuẩn bị. Mẹ e rằng Campbell sẽ tới bây giờ, trước khi có đủ thời
gian tẩm ướp thịt để rán, và ở đây chúng ta lại không có hiệu thịt. Trong phố
mà không có hiệu thịt rất bất tiện. Chúng ta đã sống khá giả ở ngôi nhà cuối
cùng. Có lẽ các con thích uống trà, mẹ sẽ dọn ngay đây.

Cả hai anh em tuyên bố họ thích trà hơn mọi thứ khác.

- Betsey, chạy vào bếp xem Rebecca đã đặt ấm nước chưa; bảo nó mang đồ

trà ngay ra đây. Mẹ ước giá có cái chuông thì hơn, nhưng Betsey là người
truyền tin rất thạo đấy.

Betsey nhanh nhảu đi ngay, hãnh diện vì được dịp thể hiện khả năng trước

mặt người chị mới, mảnh dẻ.

- Giời ạ! - Người mẹ lo lắng nói tiếp, - lửa sắp lụi kìa, mẹ dám chắc cả hai

đứa sắp chết rét mất. Kéo ghế lại gần hơn đi, con. Mẹ không thể nghĩ Rebecca

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.