TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 379

có mẹ đỡ đầu tốt như thế. Bác Norris ở xa quá, chẳng nghĩ đến những đứa bé
như con đâu.

Quả thật Fanny chẳng chuyển quà gì của bà Norris, ngoài lời nhắn rằng bà

hy vọng đứa con gái đỡ đầu của bà là đứa bé ngoan, biết đọc sách. Hôm đó có
tiếng thì thầm khe khẽ ở phòng khách của Mansfield về việc gửi cho cô bé một
cuốn sách kinh, nhưng không nghe thấy tiếng thứ hai về việc ấy nữa. Tuy vậy,
bà Norris đã về nhà và mang đến hai cuốn sách kinh cũ của chồng bà, song khi
xem xét kỹ, nhiệt tình của tính hào phóng đã tan biến. Một cuốn chữ quá nhỏ
so với mắt trẻ con, còn cuốn kia quá nặng không mang đi được.

Fanny đã mệt càng mệt thêm, cô cảm kích nhận ngay lời đầu tiên giục đi

ngủ, và trước khi Betsey nín khóc vì chỉ được phép thức thêm một giờ bất
thường vì có chị, cô đã đi ra, để lại mọi thứ ở tầng dưới lại lộn xộn và om sòm,
bọn con trai xin bánh mì phomat, cha cô quát gọi rum và nước, còn Rebecca
chẳng bao giờ có mặt ở nơi cần có.

Trong căn phòng chật chội và không đủ đồ đạc ở chung với Susan, tinh thần

Fanny chẳng khá lên chút nào. Thực ra, các phòng ở tầng trên và dưới đều chật
hẹp, hành lang và lối đi cũng hẹp ngoài sức tưởng tượng của cô khiến Fanny
ngỡ ngàng. Cô trân trọng nghĩ đến tầng áp mái bé nhỏ của riêng cô ở trang
viên Mansfield, ở tòa nhà đó bị coi là quá nhỏ chẳng tiện cho ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.