TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 415

tạo cho bà một văn phong đáng khen, phổ biến và thổi phồng, song có rất ít
vấn đề đủ cho bà; bà không thể viết hoàn toàn không có gì, bà phải viết một
thứ gì đó, thậm chí cho cháu gái, và chẳng mấy nỗi mất mọi thuận lợi vì các
triệu chứng bệnh gút của tiến sĩ Grant và những cú gọi buổi sáng của bà Grant,
thật khổ cho bà khi bị tước đi một trong những quyền viết thư bà hằng ưa
thích.

Tuy vậy, có nhiều sửa đổi phong phú chuẩn bị cho bà. Thời khắc may mắn

của Phu nhân Bertram đã điểm. Trong vòng vài ngày sau khi nhận được thư
Edmund, Fanny nhận được thư bác gái, bắt đầu như sau:

FANNY YÊU QUÝ CỦA BÁC,

Ta cầm bút đế truyền đạt một số tin tức đáng sợ, mà ta biết chắc sẽ khiến

cháu quan tâm nhiều.

Còn tốt hơn nhiều khi cầm bút cho cô biết mọi chi tiết về chuyến đi mong

đợi của ông bà Grant, vì tin tức hiện tại là loại việc hứa hẹn cho việc viết trong
những ngày sắp tới, không kém chứng bệnh nan y của cậu con trai cả của bà,
họ đã nhận được thông báo khẩn cấp vài giờ trước.

Tom rời London đi Newmarket với một nhóm thanh niên, đến một nơi có cái

thác bị quên lãng, cậu uống quá nhiều và bị sốt, lúc đó cả nhóm tan tác vì
không thể chuyển cậu ta đi, họ đã để mặc cậu ở lại nhà của một trong những
người đó, với mọi tiện nghi cho người ốm, cô độc, chỉ có những người hầu
chăm sóc. Thay vì sớm bình phục để đuổi theo các bạn như Tom hy vọng, sự
rối loạn của cậu tăng đáng kể, và không lâu trước khi cậu nghĩ mình ốm đến
thế, viên bác sĩ đã gửi thư đến Mansfield.

Sau khi thông báo tin đó, phu nhân nhận xét:

Đây là một tin buồn, cháu phải biết rằng chúng ta quá ư bối rối, và không

thể ngăn bản thân khỏi lo âu và e sợ người ốm bị tàn phế, tình trạng mà ngài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.