TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 441

lâu tên cô Crawford lại thoáng trên môi cậu, hoặc vì cô hy vọng phục hồi sự
giao hảo tin cậy như đã từng có.

Việc đó đã kéo dài. Họ đến Mansfield hôm thứ Năm, mà mãi đến tối Chủ

nhật Edmund mới nói chuyện với cô về việc đó. Cậu ngồi với cô vào tối Chủ
nhật - một tối Chủ nhật ẩm ướt - đúng là thời điểm bạn bè có thể cởi mở nỗi
lòng, và nói hết mọi sự, trong phòng lại chẳng còn ai ngoài mẹ cậu, sau khi
nghe một bài thuyết giảng cảm động, bà khóc cho đến lúc đi ngủ, nên không
thể không nói chuyện. Và thế là, với lời mào đầu thông thường, hầu như không
biết cái gì đến trước, với lời tuyên bố thông thường rằng cô sẽ lắng nghe cậu
vài phút, cậu sẽ nói vắn tắt, và chắc chắn sẽ không bao giờ đòi hỏi lòng tốt của
cô theo kiểu này lần nữa, cô đừng sợ một lần lặp lại, vì nó là chủ đề hoàn toàn
cấm kỵ, cậu bắt đầu dài dòng về các tình huống và cảm xúc liên quan đến mối
quan tâm trước hết của cậu, đến người mà cậu đã tin cậy trọn vẹn vào tình cảm
của người đó.

Fanny lắng nghe với biết bao tò mò và lo âu, đau đớn và mãn nguyện, bối

rối khi theo dõi giọng nói của cậu và có thể hình dung cô thận trọng nhìn xoáy
vào các thứ khác ngoài cậu. Lời mở đầu thật đáng ngại. Cậu đã gặp cô
Crawford. Cậu được mời đến gặp cô ta. Cậu nhận được một lá thư ngắn của
phu nhân Stomaway năn nỉ cậu ghé đến, và cứ coi là lần trò chuyện cuối cùng
của bạn bè, cậu hẳn biết cô ta cảm thấy xấu hổ và khổ sở biết chừng nào khi là
em gái của Crawford. Cậu đã đến gặp Mary Crawford trong tâm trạng như thế,
mềm lòng và tận tâm đến nỗi Fanny đã có vài khoảnh khắc sợ rằng đó chẳng
phải lần cuối cùng. Nhưng theo cậu kể tiếp, nỗi sợ ấy hết ngay. Cô ta gặp cậu
với thái độ nghiêm túc, thậm chí còn xúc động, nhưng cậu chưa kịp nói một
câu, cô ta đã mở đầu bằng lề lối khiến cậu sửng sốt.

- Tôi nghe nói anh đang ở London, - cô ta nói, - nên muốn gặp anh. Chúng

ta hãy bàn kỹ chuyện buồn này. Có thể đánh ngang bằng mức độ điên rồ của
hai người thân thuộc của chúng ta không? - Anh không thể trả lời, nhưng anh
tin rằng vẻ mặt anh đã nói lên tất cả. Cô ta cảm thấy bị trách. Đôi khi, cô ta
cảm nhận mới nhanh làm sao! Cô ta nói thêm, với vẻ mặt và giọng nói nghiêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.