TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 62

Sau một lúc ngừng ngắn, cậu Rushworth lại bắt đầu:

- Nhà của Smith thật đáng ngưỡng mộ trong cả nước; và trước khi Repton

bắt tay vào việc, nó chẳng là gì.

- Cậu Rushworth, - phu nhân Bertram nói, - nếu tôi là cậu, tôi sẽ trồng một

khu có nhiều cây bụi. Lúc đẹp trời, ai cũng thích đi dạo ở nơi nhiều cây cối.

Cậu Rushworth sốt sắng bảo đảm cho thân thế quý tộc của bà bằng cách

phục tùng và cố nghĩ ra một lời tán dương; nhưng giữa sự phục tùng sở thích
của bà và những hiểu biết của cậu luôn muốn giống mình cùng với những sự lố
lăng thêm thắt, tự cho là chú ý an ủi các quý bà nói chung và khéo luồn lọt với
những người cậu muốn lấy lòng, nên cậu đâm lúng túng, còn Edmund vui
sướng đặt dấu chấm hết bài diễn văn của cậu ta bằng lời đề nghị nâng cốc. Tuy
vậy, cậu Rushworth vốn không phải là người đối thoại thú vị, vẫn nói tiếp về
đề tài đó:

- Đất đai của Smith không quá một trăm mẫu tây, như thế là khá nhỏ, và

đáng ngạc nhiên hơn nữa là chỗ đó lại có thể cải tạo như thế. Ở Sotherton,
chúng tôi có bảy trăm mẫu, không kể những đồng cỏ ngập nước, nên tôi cho là
có thể làm không kém gì ở Compton, chúng tôi không nên thất vọng. Ở đó đã
đốn hai hoặc ba cây cổ thụ rất đẹp mọc quá gần ngôi nhà, và mở rộng toàn
cảnh đến không ngờ, làm tôi nghĩ rằng Repton hoặc bất cứ ai thuộc loại này
chắc chắn sẽ đốn con đường trồng cây hai bên ở Sotherton, con đường dẫn từ
mặt tiền phía tây lên đỉnh quả đồi các vị đã biết, - lúc nói, cậu đặc biệt quay
sang tiểu thư Maria Bertram. Nhưng cô ta nghĩ đây là câu đáp lại thích hợp
nhất:

- Đường trồng cây hai bên ư! Chà! Thế mà em không nhớ ra. Em biết rất ít

về Sotherton.

Fanny ngồi phía bên kia Edmund, đối diện với cô Crawford, chăm chú lắng

nghe, lúc này nhìn cậu và khẽ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.