TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 75

viên và bao quát quang cảnh nhà cha xứ và mọi thứ phụ cận, nhô lên thoai
thoải bên kia đường làng, và ngay lập tức cô nhìn thấy một tốp trong đồng cỏ
của tiến sĩ Grant: Edmund và cô Crawford trên lưng ngựa, sát bên nhau, ngài
bà Grant và cậu Crawford cùng hai hoặc ba giám mã đứng gần đó và xem. Với
cô, họ là một nhóm hạnh phúc - tất cả cùng chung sở thích -chắc chắn là rất
vui, vì nhiều âm thanh vui vẻ vọng đến tận chỗ cô. Âm thanh ấy không làm cô
vui, cô tự hỏi Edmund có quên cô không, và cảm thấy đau nhói. Cô không thể
rời mắt khỏi đồng cỏ, không thể làm gì hơn là quan sát mọi thứ diễu qua. Lúc
đầu cô Crawford và bạn đồng hành lượn vòng quanh đồng cỏ vốn không nhỏ
gì, đi từng bước, sau đó, chắc chắn là cô ta đề nghị, họ cho chạy nước kiệu
nhỏ, với bản tính nhút nhát của Fanny thì đây là điều đáng ngạc nhiên nhất khi
thấy cô ta ngồi vững vàng đến thế. Sau vài phút, họ dừng lại, Edmund đến gần
cô Crawford, nói gì đó với cô ta, rõ ràng là đang hướng dẫn cô điều khiển dây
cương, cậu nắm bàn tay cô. Fanny nhìn thấy thế, hoặc trí tưởng tượng cho cô
thấy thứ mắt cô không nhìn thấu. Cô không ngạc nhiên vì việc này, có lẽ
Edmund muốn có ích và chứng tỏ cho mọi người thấy sự ân cần của cậu
chăng? Fanny không khỏi nghĩ lẽ ra cậu Crawford có thể cứu Edmund khỏi sự
rắc rối, vì là anh trai cô Crawford, cậu là người đặc biệt thích hợp để làm việc
này. Nhưng cậu Crawford, vốn hay khoe là tốt bụng và cưỡi ngựa giỏi, hầu như
chẳng hay biết gì về việc em gái tập cưỡi ngựa, và chẳng hề tử tế thực sự so
với Edmund. Cô bắt đầu nghĩ đến con ngựa cái vất vả biết chừng nào khi phải
làm việc gấp đôi, vì cô đã quên bẵng con ngựa tội nghiệp, lẽ ra phải nhớ ngay
ra.

Những xúc cảm của Fanny có phần dịu xuống khi nhìn thấy cả tốp trên đồng

cỏ tản đi, cô Crawford vẫn trên lưng ngựa, còn Edmund đi bộ bên cạnh, qua
cổng vào đường làng, rồi cứ thế vào trang viên và đến thẳng nơi cô đứng.
Fanny bắt đầu ngại vì sự xuất hiện khiếm nhã và nôn nóng của mình, và ra gặp
họ để tránh mọi nghi ngờ.

- Cô Price thân mến, - cô Crawford nói, ngay lúc cô vừa lọt vào tầm nghe, -

tôi đến để xin lỗi vì đã để cô phải đợi, nhưng tôi không biết nói sao, tôi biết đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.