TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 95

- Tôi tin là một đầu óc không tự đấu tranh với bản thân trong một hoàn cảnh

nào đó, sẽ thấy nhiều thứ để nhãng trí trong hoàn cảnh khác. Tác động của địa
điểm và của tiền lệ thường dễ khuấy động những tình cảm tốt đẹp hơn cả lúc
bắt đầu. Tuy vậy, tôi tin rằng buổi lễ càng kéo dài, thỉnh thoảng rất khó để tập
trung tư tưởng. Người ta mong nó không như thế, nhưng tôi đã rời Oxford đủ
lâu nên quên mất những lễ cầu nguyện ở nhà thờ ra sao rồi.

Trong lúc câu chuyện này trôi qua, những người khác trong nhóm rải rác

khắp nhà thờ, Julia muốn biết sự chú ý của cậu Crawford với chị gái, bèn nói:

- Nhìn cậu Rushworth và Maria kìa, họ đang đứng sát bên nhau, y như cuộc

hôn lễ đã xong. Họ chẳng hoàn toàn có bộ điệu của cuộc hôn lễ đó sao?

Cậu Crawford cười sự mặc nhận của mình và tiến thẳng tới chỗ Maria, cậu

khẽ nói chỉ để mình cô nghe thấy:

- Tôi không thích nhìn thấy tiểu thư Bertram ở gần ban thờ như thế đâu.

Giật mình, theo bản năng cô dịch ra một, hai bước, nhưng trong giây lát trấn

tĩnh lại, cô giả vờ cười và hỏi cậu, tiếng không to hơn:

- Nếu anh ta nhường cô ấy?

- Tôi e rằng tôi sẽ rất lúng túng, - cậu trả lời với vẻ đầy ý nghĩa.

Julia nhập bọn với họ và trêu:

- Xin lấy danh dự mà thề, thật tiếc là nó không diễn ra ngay lập tức, giá

chúng ta có giấy đăng ký chính hiệu, vì tất cả đã tụ tập ở đây rồi và chẳng có
nơi nào trên đời ấm cúng và dễ chịu hơn. - Nói xong cô cười vang về việc hơi
bất cẩn, khi bắt được nhận thức của cậu Rushworth và mẹ cậu, và phơi bày chị
cô cùng những tiếng thì thầm tán tỉnh của người tình, trong khi cứ mỗi lần bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.