TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 100

đàn ông. Ôi, đàn ông cũng đến cửa hàng mỹ phẩm ư? Mua cho vợ?
Huyên Giao tò mò nhìn vị khách, lại ông Thức. Người đàn ông bệ vệ với
trang phục chững chạc, tuổi đã cao mà vẫn đeo đuổi Hà Nghi. Cô đã tránh
xa ông ta rồi, sao ông ta còn quấy rối mãi. Giọng ông Thức có vẻ trách móc
Hà Nghi:
- Cô làm cho tôi thất vọng quá.
Hà Nghi khó chịu đáp:
- Tôi cũng đâu có gieo hy vọng cho ông.
Ông Thức vẫn lải nhải bên tai Hà Nghi:
- Thấy cô hiền hậu, dễ thương, lại là cháu của ông Nhơn, nên tôi mới hỏi
cưới. Ông Nhơn cũng hứa chắc chắn với tôi rồi.
Hà Nghi phản ứng:
- Cậu tôi hứa chứ tôi đâu hứa gì với ông.
- Tại sao cô từ chối?
Sao mà ông Thức dai dẳng quá. Hà Nghi đã từ chối thẳng với ông rồi, giờ
ông lại còn kiếm chuyện với cô nữa. Hà Nghi nghiêm nét mặt đáp:
- Có những vấn đề tế nhị không thể trả lời được, ông à.
Ông Thức ngó cô đăm đăm:
- Cô không dám nói thẳng hả? Cô chê tôi già chứ gì. Thật chưa có ai dại
như cô. Tôi giàu lại có địa vị nữa. Vợ tôi chết, cuộc sống của tôi rất tự do.
Hà Nghi buột miệng:
- Tôi biết điều đó.
- Biết mà sao cô lại từ chối? Cô lấy anh chàng Thư Hiên, hắn có hơn gì tôi
đâu?
Hà Nghi khẳng định:
- Tôi không so sánh hơn kém, mà điều quan trọng tôi cần là tình yêu.
Ông Thức hấp háy mắt:
- Thì tôi đã yêu cô, cô không biết điều đó sao?
Hà Nghi lặng im, không muốn nói chuyện day dưa với ông Thức mãi,
nhưng ông vẫn chưa chịu ngừng:
- Cô đừng tưởng tôi si mê rồi làm cao. Không có cô, tôi vẫn cưới được
những cô gái khác xinh đẹp hơn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.