TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 158

- Ta thấy tình yêu đơn phương của mi là vô cùng rắc rối. Chẳng biết có kết
thúc nào không?!
- Ta biết điều đó.
Khuê Mẫn nhăn nhó khuyên:
- Biết thì hãy chấm dứt đi.
Huyên Giao thản nhiên:
- Ta có làm gì đâu. Có tiến tới đâu mà phải chấm dứt.
- Chấm dứt tình yêu, đừng có dại dột nữa, con khùng!!
Huyên Giao phật ý trước lời lẽ kém tế nhị của Khuê Mẫn:
- Ai lại khuyên người khác chấm dứt điều thiêng liêng như thế?! Ta bảo mi
chấm dứt với Tần Đăng, mi có chịu không?
Khuê Mẫn vênh mặt lên:
- Chuyện của ta có kết thúc tốt đẹp, có đâu như mi, mắc mớ chi ta lại chấm
dứt với Tần Đăng?! Mi với Thư Hiên chẳng đi đến đâu.
- Miễn ta không làm gì sai trái là được. Tình yêu không vụ lợi.
- Tức là mi vẫn đến với Thư Hiên.
- Ta bằng lòng với tình yêu ta đang có.
Mặt Khuê Mẫn nhăn lại, cô phàn nàn:
- Mi chẳng được gì đâu, chỉ chuốc lấy khổ đau thôi.
Huyên Giao buông một câu triết lý:
- Tình yêu bí ẩn và khó hiểu lắm. Biết khổ đau, cay đắng nhưng ta vẫn chấp
nhận.
Khuê Mẫn thở ra:
- Điên quá đi. Mi đã biết tình yêu của mi là dại dột không lối thóat, sao vẫn
chấp nhận? Mi đau khổ mà anh Nam Phố cũng đau khổ đó.
- Chuyện của ta không liên quan đến Nam Phố.
- Sao không? Mi làm cho Nam Phố điêu đứng. Hãy đồng ý anh ấy đi.
Huyên Giao bỗng phát biểu thật gọn:
- Ta mong Nam Phố với Hân Mỹ. Ta thấy hai người có vẻ hợp đấy.
Khuê Mẫn trề môi:
- Của mình không lo hưởng, đi giao cho người khác.
- Nam Phố không phải là của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.