TRAO VỀ EM - Trang 101

Anh hối hả gạt phăng tay Diệp vì sợ cô thấy vết cắn trên vai.
Bạch Diệp ngạc nhiên lẫn khó thịu. Cô hơi gắt:
– Anh sao thế?
Cường xẵng giọng:
– Anh đã bảo không sao rồi.
Diệp ấm ức:
– Biết vậy em đã không tới.
Cường so vai:
– Em sang đo huyết áp giùm mẹ anh thì tốt hơn. Mẹ anh mới bệnh đó.
Anh vừa dứt lời, bà Uyển bước vào, thấy Diệp, bà ngạc nhiên:
– Uả! Cháu tới rồi mà bác không hay.
Bạch Diệp mách ngay:
– Bác coi đó. Anh Cường khống cho cháu khám trong khi anh đang bị sốt
chớ đâu phải bình thường.
Cường nhăn nhó:
Trong đời ai chả vài lần bị sốt. Em đừng quan trọng hóa chuyện sốt. Anh
xin em mà.
Diệp nhìn bà Uyển:
– Anh nói ngang như vậy, bác xém được không?
Bà Uyển ôn tồn:
– Con sốt cả đêm mà Cường.
Anh nhìn bà rồi nhìn Diệp:
– Con đở nhiều lắm rồi, mẹ làm phiền Diệp quá:
Đang giờ làm việc, bỏ bệnh viện lâu không nên đâu. Em cho anh vài viên
thuốc hạ sốt là ổn thôi.
Bạch Diệp có vẻ tự ái:
– Anh cần thuốc chớ đâu cần bác sĩ, Cường im lặng. Anh khiến Diệp càng
tự ái hơn. Thấy thế, bà Uyến vội báo:
– Cháu làm ơn đo huyết áp cho bác. Hôm qua tới giờ bác cũng không được
khỏe, nên mới gọi cháu. Trước là khám cho bác, sau này cho Cường. Cái
thằng thân to như gấu mà sợ bác sĩ. Thật là hết sức.
Bạch Diệp biết khó lay chuyển được Cường nên đành nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.