TRAO VỀ EM - Trang 190

– Em hiểu rồi. Nhưng chăng lẽ Hoàn dám bịa chuyện bác Uyển bệnh nặng
đến mức nằm viện với tình trạng khâu liệt giường?
Thắng ngập ngừng:
– Chuyện này chắc phải hỏi lại.
Mai bấu eo anh:
– Anh định hỏi ai?
Thắng băng quơ:
– Bạn bè ... nhưng em không được ghen đâu đó.
Ánh Mai phụng phịu:
– Yêu mà không được ghen thà không yêu còn hơn.
- Ghen nghĩa là nghi ngờ, nghĩa là không tin. Em không biết sự nghi ngờ
giết chết tình yêu sao?
Mai cong môi:
– Em không thèm biết.
– Vậy thì anh xin thua.

Ánh Mai cười khúc khích. Cô tin Thắng yêu mình thật tình nhưng ba cô thì
không.

Ông luôn lạnh lùng đến dửng dưng mỗi khi Thắng ghé nhà.
Thắng bảo:
" Anh không nản đâu. Rồi ba sẽ chấp nhận ". Mai cầu mong như vậy.
Tới khu nhà trọ, Mai hỏi:
- Anh vào không?
Thắng dựng chống xe:
– Phải vào chứ. Phải giao trã cô con gái cưng tận tay ông cụ. Nêú không lần
sau khó lòng xin phép đi chơi.

Hai người cùng vào nhà. ông bà Phùng đang ngồi xem tìvi, đều quay ra
nhìn một lúc. Thắng gật đầu chào và nói:
- Xin phép hai bác cháu về:
Ông Phùng ra vẻ hờ hững:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.