TRẬT TỰ ĐEN - Trang 341

Anh bắt kịp cô ở bậc thang hướng lên vòm trước và túm lấy khuỷu tay

cô.

— Ta phải đi cùng nhau. Không được bỏ đi.

Cô nhìn thẳng lại, giận không kém.

— Chính xác đấy. Ta phải đi cùng nhau. Không được bỏ đi. Nghĩa là

không được bỏ em lại ở máy bay hay trong xe.

Gỡ khỏi tay anh, cô kéo cửa mỏ ra.

Một tiếng chuông ngân lên báo hiệu họ đến.

Một nhân viên thường trực ngước lên từ chỗ quầy tiếp đón được làm

bằng gỗ gụ, ngay phía trong cánh cửa. Những cục than hồng trong đám lửa
sớm bừng lên trong lò sưởi, xua tan đi cái lạnh rùng mình của buổi sáng.
Khu tiền sảnh được lắp ráp bởi những khối xà và lát đá phiên. Tường được
trang trí bởi những bức họa cô tịch dường như đã ở đó cả thế kỷ. Nhưng
nơi đây đã có dấu hiệu kém bảo dưỡng, vữa tường bong lở, bụi bám trên
những thanh xà, thảm lót sàn phai màu và sờn rách. Chỗ này chắc hẳn đã có
những lúc khá hơn bây giờ.

Viên thường trực gật đầu tiếp đón. Một gã tráng kiện mặc áo thể thao

bóng bầu dục và quần màu xanh lá cây. Trông như một gã sinh viên năm
đầu ở trong quảng cáo của Abercrombie & Fitch.

— Chúc buổi sáng tốt lành. - Viên thường trực chào Gray khi gã bước

vào quầy thu tiền.

Monk liếc nhanh phòng sảnh lúc tiếng sấm vang ầm ầm xuống thung

lũng.

— Chẳng có gì tốt trong buổi sáng nay cả. - Anh lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.