TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 193

điều chỉnh chính sách, sự điều chỉnh nào nên được tìm kiếm? Liệu quan
điểm của hai nước về trật tự thế giới có thể được dung hòa? Hay thế giới sẽ
phải chờ đến khi những áp lực thánh chiến mờ nhạt, như chúng đã biến mất
trước đây ở Đế quốc Ottoman như là kết quả của một sự thay đổi trong
những vận động quyền lực và những ưu tiên nội địa? Việc trả lời những câu
hỏi này phụ thuộc vào tương lai của mối quan hệ Mỹ-Iran và có lẽ là nền
hòa bình của thế giới.

Về nguyên tắc, Mỹ cần chuẩn bị để đạt được một sự thấu hiểu về địa

chính trị cùng với Iran trên cơ sở các nguyên tắc không can thiệp của Hòa
ước Westphalia, và xây dựng một khái niệm tương thích với trật tự khu
vực. Trước khi có cuộc cách mạng Khomeini, Iran và Mỹ trên thực tế đã là
các đồng minh dựa trên đánh giá cứng rắn về lợi ích quốc gia của các tổng
thống Mỹ ở cả hai đảng. Lợi ích quốc gia của Iran và Mỹ đã từng được hai
bên coi là tương đồng. Cả hai đã cùng phản đối sự thống trị khu vực bởi
một siêu cường, khi đó là Liên Xô. Cả hai đều đã từng sẵn sàng dựa trên
nguyên tắc tôn trọng chủ quyền của nước khác trong chính sách của họ đối
với khu vực. Cả hai cùng ủng hộ sự phát triển kinh tế trong khu vực, ngay
cả khi nền kinh tế ấy đã không tiến triển trên một lĩnh vực đủ lớn nào. Từ
quan điểm của Mỹ, có mọi lý do để tái lập một mối quan hệ như vậy. Sự
căng thẳng trong quan hệ Iran-Mỹ có nguyên nhân từ việc Tehran tiếp nhận
các nguyên tắc và những lời lẽ thánh chiến, cùng với những cuộc tấn công
trực tiếp vào lợi ích và quan điểm của Mỹ về trật tự quốc tế.

Cách Iran tổng hợp những di sản phức tạp của nước này sẽ được thúc

đẩy phần lớn bởi những động lực nội bộ; trong một đất nước có quá nhiều
phức tạp về văn hóa và chính trị như vậy, những cách thức đó rất khó đoán
trước đối với các nhà quan sát nước ngoài, và chúng cũng không bị ảnh
hưởng bởi những đe dọa hay xu nịnh từ bên ngoài. Nhưng dù Iran thể hiện
bộ mặt nào với thế giới bên ngoài, nó cũng không làm thay đổi thực tế rằng
Iran cần phải đưa ra một lựa chọn. Nó phải quyết định xem mình là một đất
nước hay là một mục tiêu. Mỹ cần cởi mở cho một quá trình hợp tác và
thúc đẩy quá trình đó. Nhưng dù là thành phần cần thiết của sự phát triển
này, sự khéo léo và quyết tâm của các nhà đàm phán phương Tây sẽ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.