TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 101

- Cháu thừa thông minh hiểu kẻ thù hơn chú mà.
Vincenzo nhìn xuống những viên kẹo rải đầy trên sân thượng của toà lâu
đài.
- Chú có chắc không?
Connors nhặt một viên lên:
- Cháu muốn chứng minh là chú nói sai sao?
Vincenzo chạy ra cửa xuống cầu thang dẫn tới cửa thoát ra khỏi lâu đài, hét
lớn:
- Cháu cần chú giúp. Chúng ta cần thông báo cho những người đang
trốn trong đường hầm biết trước đã.
Connors chạy theo, anh băng ngang qua mặt Vincenzo trên chiếc cầu thang
hẹp:
- Chú sẽ chở cháu đi, chỉ cần cháu chỉ đường là được.
Vincenzo đoán phải mất cả nửa tiếng đồng hồ mới có thể thông báo đến
cho tất cả mọi người, mà cũng có thể không đến nửa tiếng, bởi vì thả kẹo
xong bọn Đức sẽ không ném bom. Connors nhảy xuống hai bậc thang một
lúc.
- Những gì chúng thả xuống thành phố lúc này còn ghê gớm hơn cả
những trái bom. Cháu hãy nhớ kỹ rằng kẻ thù thâm độc như thế nào, nhất là
khi chiến sự đang ngày càng ác liệt. Nếu cháu chỉ thông minh bằng một
nửa những gì cháu đang thể hiện ra bên ngoài thì cháu sẽ không bao giờ
quên những gì xảy ra ngày hôm nay. Đừng bao giờ quên mức độ tàn bạo
của kẻ thù, có như thế cháu mới sống sót.

*
Connors và Vincenzo đứng giữa quảng trường Bovio, trước mặt họ là một
đám trẻ con, tay chúng nắm chặt những viên kẹo từ trên trời rơi xuống như
một phép lạ. Connors và Vincenzo chạy như điên cuồng, trên những con
đường vắng trong thành phố, thông báo cho những người đang ẩn nấp rằng
chớ ăn những viên kẹo kia. Thay vì ăn kẹo, bọn trẻ được yêu cầu gom tất cả
kẹo và mang về quảng trường Bovio chất đống trong cái đài phun nước đã
khô cạn. Nhiều đứa van nài hãy cho chúng nếm thử một miếng thôi, những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.