TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 112

- Chú lính Mỹ cần thêm mấy phút nữa để vào vị trí, tới lúc đó ta có thể
di chuyển được rồi.
Angela hỏi:
- Nếu lỡ lính Đức bao vây phía sau chúng ta thì sao?
- Ta sẽ hất chiếc xe gỗ này về phía chúng. Đó là dấu hiệu báo cho mọi
người đang ở vị trí chiến đấu hãy chạy trốn.
Franco nhận xét:
- Kế hoạch ấy nguy hiểm quá!
- Trong cuộc chiến này chẳng có kế hoạch nào là không nguy hiểm cả.

*
Chiếc xe tăng đứng giữa trả số và dừng lại trên đường. Hai chiếc xe tăng
hai bên cũng nhanh chóng dừng lại. Quảng trường đầy những tên lính cúi
lom khom, súng sẵn sàng hướng về phía trước, chĩa vào một ông già và một
thằng bé đứng ngay trên con đường đi vào trung tâm quảng trường.
Ông Maldini đối mặt với ba chiếc xe tăng sừng sững và cả chục tên lính
trang bị súng ống chỉnh tề. Ông giơ hai tay lên trời, miệng cười tươi. Bên
cạnh ông, thằng bé Fabrizio đùa giỡn với trái banh dưới chân.
Tên sĩ quan trong chiếc xe tăng ở giữa ra hiệu cho ông Maldini tiến đến gần
hơn. Hắn hỏi:
- Mấy người làm gì ở đây? Sau lệnh tản cư, mấy người không được
phép ở trong thành phố nữa.
Ông Maldini tiến lên, miệng nói:
- Tôi biết, thưa ngài chỉ huy. Lần đầu tiên các ông đến đây, tôi đã
chuẩn bị đồ đạc để đi rồi. Nhưng thằng bé nhà tôi đã chạy đi đâu mất, nó sợ
súng ống, kể từ đó tôi cứ đi tìm con suốt ngày suốt đêm. Sáng nay nhờ ơn
trời, tôi đã tìm thấy nó, nó trốn trong căn phòng lớn ở toà nhà ngay trước
mặt chúng ta.
Chân vẫn không ngừng đùa giỡn với trái banh, Fabrizio ngước mắt nhìn tên
sĩ quan Đức. Ánh mắt nó thấy thứ nó đang tìm, một quả mìn gắn trên cái
cột xây bằng gạch ngay trên đầu bốn tên lính Đức đeo đầy súng đứng gần
khẩu súng máy thò nòng dài phía bên tay phải của chiếc xe tăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.