TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 113

Tên sĩ quan gầm gừ:
- Mấy người ở đây không sợ tôi bắn hả?
Maldini nói:
- Tôi biết mà, thưa sĩ quan. Tôi xin ông hãy cho chúng tôi một ân huệ,
giờ chúng tôi sẵn sàng đi bất cứ nơi nào ông muốn.
- Trong mấy toà nhà kia còn ai trốn trong đó cùng với con trai ông hay
không?
- Tôi không thấy ai cả, thưa ngài.
Fabrizio dùng mu bàn chân hất trái banh lên đầu gối rồi giữ trái banh thăng
bằng trên một chân của nó. Ông Maldini xoay lại phía thằng bé, dịu dàng
xoa đầu nó:
- Đến giờ chơi bóng rồi đó con.
Fabrizio gật đầu. Nó để trái banh rớt xuống đất nảy tưng tưng trên nền đá
rồi cứ thế nó chạy theo trái banh, đôi chân rê trái banh tiến lên phía trước.
Mấy tên lính Đức buông súng nhìn thằng bé thành thạo đưa trái banh tới
trước quảng trường. Một vài tên cười lớn khi thấy thằng bé đá trái banh về
phía trước và rồi quỳ xuống kịp thời để trái banh rơi xuống trúng ngay đầu
nó. Ông Maldini đứng gọn sang một bên đường, mắt ông nhìn trái mìn, tay
phải ông giấu phía sau nắm chặt khẩu súng lục nhỏ.
Fabrizio lại đứng lên, trái banh hết nảy từ chân lên ngực đến cánh tay thằng
bé. Mấy tên lính thoải mái gật đầu thán phục. Viên sĩ quan chăm chú nhìn
Fabrizio, miệng lẩm bẩm nói với ông Maldini:
- Con ông chơi banh tuyệt vời, nó là cầu thủ giỏi nhất tôi từng được
thấy.
Ông Maldini nói:
- Ông có muốn xem cháu nó sút banh không ạ? Tôi thề rằng cả đời
ông chỉ có một lần chứng kiến cú sút banh đẹp như thế.
Tên sĩ quan nhìn quanh, bắt gặp những nét mặt vui vẻ của những tên lính
dưới quyền hắn, hắn nhìn ông Maldini và gật đầu đồng ý.
Fabrizio quay đầu nhìn ông Maldini, quả banh bay lên không trung, khuôn
mặt bầu bĩnh của nó ướt đầm mồ hôi. Ông Maldini bảo thằng bé:
- Fabrizio, sút bóng vào gôn đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.