TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 78

- Tôi sẽ không để cho điều đó xảy ra.
- Tôi không biết tên anh.
Cô gái nói, giọng cô dịu dàng ấm áp vang lên trong căn phòng tối và tĩnh
lặng.
- Tôi là Steve Connors.
- Steve Connors, tại sao anh lại quan tâm nhiều đến chúng tôi như
vậy? Chúng tôi đâu là gì đối với anh. Chúng tôi chỉ là người dân trong một
thành phố xa lạ, quốc gia xa lạ. Có gì đáng kể đối với những người Mỹ như
anh đâu. Chẳng qua các anh mang xe tăng cờ hiệu đến đất nước chúng tôi
chỉ để diễu binh phô trương lực lượng cho chính các anh mà thôi.
Connors đáp:
- Những đứa trẻ kia chúng quá nhỏ và ngây thơ, chúng không phải là
những chiến binh. Nếu bọn Đức kéo tới đây, chúng sẽ chết.
- Đã từ lâu chúng cận kề với cái chết. Nếu như xảy ra một cuộc hỗn
chiến tất nhiên cuộc chiến ấy sẽ mang cái chết đến gần hơn, nhưng cũng có
thể mang đến cho chúng cơ hội sống sót.
Connors sững sờ nhìn Nunzia, anh lắc đầu đưa tay lên xoa gáy và nói:
- Thế ông thánh bảo hộ thành phố này nghĩ sao về quyết định của bọn
trẻ?
- Nếu anh đã tin vào thánh San Gennaro tức là anh đã tin vào phép lạ
của sự thánh thiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.