TRÊN BÃI BIỂN CHESIL - Trang 51

Giây phút kỳ lạ ấy trong khu vườn - một giây phút quyết định trong cuộc

đời Edward - hằn vào trí nhớ anh một ký ức đặc biệt về bố mình. Ông cầm
trong- tay chiếc tẩu không hề châm cho đến khi kể xong câu chuyện. Ông
chủ tâm nắm chặt nó suốt cuộc chuyện trò, ngón trỏ vòng quanh nõ và cần
tẩu lơ lửng cách khóe miệng ông khoảng một bộ. Vì là Chủ nhật, râu ông
không cạo - Lionel không tin đạo, mặc dù ở trường ông đã trải qua đủ mọi
nghi thức hành lễ. Ồng thích dành lại buổi sáng hàng tuần này cho bản thân
mình. Bằng cách không cạo mặt vào buổi sáng Chủ nhật, một điều gàn dở
đối với địa vị mình, ông đã cố tình tách mình ra khỏi bất cứ cuộc gặp gỡ
công chúng nào. Ông mặc chiếc áo sơ mi trắng nhàu nhĩ không cổ, thậm
chí còn không dùng tay vuốt phẳng. Cung cách ông thận trọng, có vẻ gì xa
lạ - đây là câu chuyện mà chắc ông đã nhẩm đi nhẩm lại trong đầu. Trong
lúc nói, cái nhìn của ông đôi lúc chuyển từ khuôn mặt cậu con sang ngôi
nhà, như thể để gợi lại tình trạng của Marjorie chi tiết hơn, hoặc trông
chừng hai cô con gái. Để kết luận, ông đặt tay lên vai Edward, một cử chỉ
bất thường, và đưa cậu đi vài thước cuối cùng về tận phía cuối khu vườn,
nơi hàng rào gỗ ọp ẹp lút dưới đám lùm bụi đang lấn chiếm. Bên ngoài là
một cánh đồng rộng hai hécta, không có cừu, bị đám cây mao lương mọc
thành hai dải rộng rẽ nhánh như hai vệt đường xâm chiếm.

Họ đứng bên nhau trong lúc Lionel cuối cùng cũng châm tẩu lên và

Edward, với tính dễ thích nghi của tuổi mình, tiếp tục quá trình biến đổi
thầm lặng từ trạng thái sốc sang nhận biết. Tất nhiên, cậu đã luôn biết điều
này. Cậu đã bị giữ trong tình trạng không biết gì vì thiếu đi một thuật ngữ
miêu tả tình trạng của bà mẹ. Cậu thậm chí còn chưa bao giờ nghĩ rằng bà
có chịu một tình trạng nào đó, mà đồng thời lại luôn chấp nhận là bà khác
mọi người. Mâu thuẫn giờ đây được giải quyết nhờ việc gọi tên đơn giản
này, nhờ sức mạnh của lời nói khiến cho cái chưa nhìn thấy được trở nên
sáng rõ. Tổn thương não. Thuật ngữ ấy làm tan biến tình gần gũi, nó lạnh
lùng đo mẹ cậu bằng những chuẩn mực chung mà bất cứ ai cũng hiểu. Một
khoảng không bỗng dưng mở ra, không chỉ giữa Edward và mẹ cậu mà còn
giữa chính bản thân cậu và tình cảnh hiện thời, và cậu cảm thấy bản thể của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.