TRÊN BIỂN KHƠI, DƯỚI ĐÁ THẮM - Trang 106

tao đợi được thì mày cũng phải đợi được
chứ.”

“Em chịu chẳng hiểu tại sao phải thế,”
Barney trả lời, nhưng nó vui vẻ cắn một
miếng táo và đi loanh quanh trong căn
phòng, biến mất phía sau đám khung
giường bằng đồng cũ kĩ và một cái chạn
bát trống ngoác.

Suốt nửa tiếng đồng hồ, mấy đứa trẻ lục
lọi trong chốn mơ sung sướng đầy bụi
bặm những thứ phế liệu, những đồ đạc và
đồ trang trí đã sứt mẻ. Cứ như đang
được đọc truyện về cuộc đời ai đó vậy,
Jane nghĩ bụng khi em ngắm nhìn cái cột
buồm nhỏ như que diêm của chiếc thuyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.