TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 103

chỉ vì những chuyện ngu xuẩn tôi làm để chọc giận thầy
giáo. Nếu tôi nhớ không lầm thì có lần, tôi còn lập kỷ lục
cá nhân về số lần tôi bị gọi lên phòng quản lý.

Bất chấp tật máy giật, và cả thời gian phải ở trong phòng
quản lý, tôi đã học được tất cả những gì cần học. Và
trước khi tôi kịp nhận ra, thì chỉ còn vài ngày nữa là tới
buổi lễ Bar Mitzvah. Khi gần đến giờ diễn ra buổi lễ, gia
đình tôi - ngoại trừ mẹ tôi và Jeff - đều lo lắng tôi sẽ có
những hành xử kỳ quái không thể lường trước. Cái suy
nghĩ rằng những hành vi quái gở của tôi sẽ được trưng
ra cho tất cả mọi người cùng thấy khiến họ khiếp đảm.

Tuy nhiên, cả cha và mẹ tôi đều cảm thấy rõ ràng rằng
tôi nên thực hiện nghi thức này. Họ đã gạt sang một bên
những điểm khác biệt để cùng tổ chức lễ Bar Mitzvah
như mọi người và hoành tráng trong niềm vinh dự của
tôi. Phần lớn mấy đứa bằng tuổi tôi đều được mời dự lễ
Bar Mitzvah của bạn cùng lớp, bạn hàng xóm và cả
những người anh em họ mà chúng không thường gặp.
Tôi chưa từng được ai mời cả. Nhưng điều đó không
ngăn được mẹ tôi mời “tất cả mọi người và anh em trai
của họ.” Thật ngạc nhiên khi hầu hết người lớn đều có
mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.