TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 108

về Tourette

Sau buổi lễ, tất cả chúng tôi cùng đến một khách sạn lớn
để dự tiệc trưa mừng ngày vui của tôi. Trước đó cha mẹ
tôi đã đến để chuẩn bị sàn nhảy, ban nhạc, một họa sĩ vẽ
tranh biếm họa và một thợ chụp hình. Dĩ nhiên buổi tiệc
được quay phim từ đầu đến cuối. Lúc đầu, tôi hơi thất
vọng vì không có đứa bạn nào đến tham dự sự kiện này
với tôi, nhưng tôi không để điều đó làm hỏng một ngày
tuyệt vời của mình cũng như ngăn cản tôi tận hưởng
khoảng thời gian tươi đẹp của ngày hôm đó.

Có thêm sự ủng hộ của vài người khác ngoài mẹ và Jeff
quả là niềm vui to lớn đối với tôi. Trong tôi tràn ngập
cảm giác được công nhận, tình yêu thương và sự nhẹ
nhõm. Và tôi hiểu hơn ai hết mình đã phải nỗ lực nhiều
hơn những bạn bè đồng trang lứa như thế nào để được
đứng đây, vào ngày hôm nay. Nhưng thay vì mang cảm
giác cay đắng bởi suy nghĩ đó, tôi cảm thấy vô cùng tự
hào. Dù cho trường lớp - và cả cuộc sống này - thường
lấn át tôi, nhưng tôi nghĩ không có điều gì mà tôi không
thể làm chỉ vì tôi mắc chứng Tourette. Tôi có thể làm
bất cứ điều gì mình muốn; tôi không than vãn mà luôn
tìm cách giải quyết vấn đề. Nếu cần phải dành nhiều thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.