TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 237

Rồi tôi hít thật sâu và cảm thấy lồng ngực mình căng
đầy không khí. Tôi tự nhủ phải dập tắt ngay cái ý định
bỏ cuộc ấy đi. Nhiều cánh cửa đã đóng sầm lại trước
mặt tôi, nhưng bằng cách nào đó, mọi chuyện sẽ luôn có
cách giải quyết

Chỉ nên làm từng việc một. Lát nữa khi về đến nhà, tôi
có thể nghĩ xem tiếp theo phải làm gì để tìm được một vị
trí giảng dạy sau. Còn bây giờ, tôi cần lái xe đi trước đã.

***

Khi mùa hè gần khép lại, công việc ở trại hè của tôi cũng
kết thúc, tôi không còn khoản thu nhập nào cả và chính
thức thất nghiệp. Tôi vẫn đến các cuộc phỏng vấn,
nhưng đã sáng mắt ra nhiều trước cung cách thương hại
mà một số người cứ khăng khăng áp đặt lên tôi. Sự tự
tin trong tôi mỗi lúc một vơi dần.

Bất cứ khi nào tôi nói chuyện điện thoại với cha mẹ, họ
cũng hỏi thăm tôi tìm việc đến đâu rồi, và câu hỏi đó
luôn khiến tôi co rúm lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.