TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 357

chúng tôi đi dùng bữa trưa ở một quán khác.

Sau khi chuyển đến Atlanta, tôi có quen một người bạn
làm cho BBYO là Mara Peskin. Cô ấy cùng một người
bạn khác, Adam Max, và tôi đang đi xem một trận đấu
của đội Braves (việc này xảy ra trước khi tôi nhận công
việc đóng giả linh vật), thì những người ngồi đằng trước
chúng tôi bắt đầu hoạnh họe tôi. Sự việc cứ thế leo
thang và họ đề nghị một nhân viên của sân vận động
chuyển chúng tôi đi chỗ khác, vì họ nói tôi làm phiền
họ. Nhưng sau khi tôi giải thích về hội chứng Tourette
cho nhân viên sân vận động nghe, thì chính những
người ngồi trước tôi mới bị dời đi chỗ khác. Khỏi phải
nói, họ không hài lòng với chuyện này lắm và tiếp tục
lớn tiếng lăng mạ tôi mãi cho đến khi khuất dạng

“Sau khi sự việc xảy ra,” Mara nói, “một người khác
ngồi gần chỗ chúng tôi đã đến và bảo với Brad rằng
ông ta cảm thấy vô cùng ấn tượng với cách Brad xử lý
tình huống và thật đáng buồn khi vẫn tồn tại những
người như nhóm người vừa rồi trên đời. Tôi đồng ý với
ông ta. Tôi rất lấy làm khó chịu trước sự ngu ngốc mà
những người này bộc lộ, và việc họ không hề chịu lắng
nghe Brad. Tôi cho rằng đây là lần đầu tiên tôi nhận ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.