TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 78

Khi ấy, mẹ tôi đang trải qua khoảng thời gian vô cùng
khó khăn. Mẹ dằn vặt vì cảm giác tội lỗi, bà cho rằng
mình phải linh cảm được là thuốc tôi dùng có thể là
nguyên nhân của vài vấn đề tôi gặp phải. Mẹ còn nghĩ
rằng nếu bà không ly hôn thì có lẽ tôi sẽ không quá căng
thẳng và lo lắng như vậy, và như thế có thể tôi sẽ không
mắc những chứng máy giật lạ lùng này. Rồi mẹ nghĩ
Thượng đế đang trừng phạt bà vì một chuyện gì đó bà
đã làm. Hoặc không làm. Mẹ cảm thấy cô độc, sợ hãi và
sống khắc khoải từng ngày trong suốt nhiều năm liền.
Bên cạnh tất cả những chuyện đó, Jeff và tôi còn khiến
bà thêm mệt mỏi với chứng hiếu động thái quá của
mình, thế nên cảm xúc của bà thường xuyên không ổn
định.

Mẹ cũng rất đau khổ khi biết hội chứng Tourette là vô
phương cứu chữa. Mỗi ngày sau giờ học, dù có ai nói gì
thêm về tình trạng con mình, mẹ luôn tìm cách che giấu
nỗi lo lắng trước mặt tôi và luôn tỏ ra vui vẻ, lạc quan.
Mẹ vẫn hy vọng nếu có thêm thông tin và được hỗ trợ
nhiều hơn thì điều đó sẽ giúp các thầy cô của tôi biết
cách xử sự với tôi hơn. Mẹ còn muốn tìm cách giúp tôi
trong thời gian tôi ở trường, nên bà đã tìm đến chi hội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.