TRÊN CON TÀU HƯỚNG TỚI BÌNH MINH - Trang 131

Mới ở cái giây này, đuôi tàu sơn son thếp vàng, biển xanh lơ và bầu trời
ngát… tất cả còn hiện diện trong ánh mặt trời thì một tích tắc sau, biển và
trời đã biến mất, ngọn đèn ở đuôi tàu - một vật khó nhận ra vào cái phút
trước - bây giờ là vật duy nhất cho biết con tàu kết thúc ở đâu. Phía trước
ngọn đèn, Lucy có thể trông thấy cái bóng đen đen của Drinian cúi xuống
tay bánh lái. Bên dưới cô bé hai ngọn đuốc làm hiện rõ hai mảng nhỏ trên
boong tàu, ánh sáng loang loáng của những thanh kiếm, mũ trụ và phía
trước là một hòn đảo khác trong ánh sáng ở phần boong mũi tàu. Tách ra
khỏi phần dưới, tàu quan sát chỉ được chiếu sáng bởi ngọn đèn treo trên cột
buồm, hình như là chỗ nhận được ít ánh sáng nhất trong cái thế giới thu nhỏ
đang trôi vào trong bóng đen đông đặc này. Và những ngọn đèn ấy - như
bao giờ cũng xảy ra với những nuồn sáng mà bạn có khi ở vào những thời
điểm không thích hợp - trông có vẻ ma quái và thiếu tự nhiên. Lucy chợt
rùng mình sợ hãi.

Họ đi như thế được bao lâu trong bóng đen thì không ai biết rõ. Trừ

tiếng cọt kẹt của cọc chèo và tiếng mái chèo khuấy nước tuyệt không có
thứ gì khác cho biết là họ đang di chuyển. Edmund, đứng ở mũi tàu nhìn ra,
không thấy bất cứ một cái gì ngoài ánh phản chiếu của ngọn đèn trước mặt.
Đó là một ánh phản chiếu trơn như mỡ, những con sóng gợn lên trước mũi
tàu vừa nặng nề, vừa mờ nhạt và thiếu sức sống. Thời gian chậm chạp trôi
qua, tất cả mọi người, trừ những người chèo thuyền, đều rùng mình ớn
lạnh. Bất thình lình, từ một chỗ nào đó - bây giờ thì không ai có cảm giác
về phương hướng rõ ràng nữa - vang lên một tiếng kêu thê lương rùng rợn,
cũng có thể đó không phải là giọng con người hoặc đúng là của một người
nào đó nhưng trong cơn kinh hoàng tột độ đã không còn có cái âm thanh
phát ra trong thanh quản con người nữa.

Caspian cố nói một điều gì đó nhưng cổ họng cậu khô đắng lại - chợt

vang lên cái giọng rin rít của Reepicheep nghe the thé hơn bình thường
trong cái không khí im lặng hãi hùng này:

- Ai gọi đấy? Nếu ngươi là một kẻ thù thì chúng ta không sợ đâu, còn

nếu ngươi là bạn thì kẻ thù của ngươi sẽ được dạy cho biết thế nào là lễ độ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.