TRÊN CON TÀU HƯỚNG TỚI BÌNH MINH - Trang 16

Lucy thầm cảm ơn đất trời vì nó đã chăm chỉ luyện bơi trong mùa hè

vừa qua. Mọi việc rõ như ban ngày, nó cảm thấy dễ thở hơn khi làm những
động tác khoan thai, chậm rãi, cũng vậy, nước biển lạnh hơn cảm giác có
được khi đứng nhìn vào một bức tranh. Nó giữ cho đầu nho lên khỏi mặt
nước, vùng vẫy đôi chân, đá giày văng đi như người ta vẫn làm khi bị rơi
vào một vũng nước sâu trong khi vẫn mặc nguyên quần áo. Thậm chí nó
còn biết cách giữ cho mắt mở tao còn miệng thì ngậm lại. Chúng ở thật gần
con tàu, nó có thể nhìn thấy mạn thuyền xanh lá cây cao vượt lên như một
bức tường. Một ai đó đứng trên boong chăm chú nhìn nó. Rồi như một
chuyện vẫn thường xảy ra. Eustace quờ tay tóm lấy Lucy trong cơn hỏang
lọan và cả hai cùng chìm sâu xuống nước.

Khi hai đứa lại trồi lên, Lucy thóang thấy một óng trắng từ một bên

mạn tàu lao xuống. Edmund đang ở gần em gái, chân đạp nước và đã tóm
được cánh tay của Eustace đang quờ quạng như phát dại. Rồi có một ai đó
có khuôn mặt như quen như lạ, luôn qua cánh tay Lucy từ phía bên kia. Có
nhiều tiếng kêu từ con tàu vọng xuống, có nhiều cái đầu lấp ló ra khỏi
thành tàu, dây thừng được ném xuống. Người lạ và Edmund buộc dây
quanh người Lucy. Sau đó… sau đó người ta đợi cái gì mà lâu đến thế, mặt
nó xanh lè và hai hàm răng đánh vào nhau cầm cập. Sự thật thì sự đợi cũng
không kéo dài, họ chỉ đợi đến lúc có thể kéo nó lên boong tàu mà không để
một con sóng lớn đập nó vào mạn tàu. Dù có sự cố gắng của tất cả mọi
người, Lucy vẫn thấy đau một bên đầu gối, khi nó đứng lên được boong
tàu, người ướt sũng và run lẩy bẩy. Sau đó, Edmund được kéo lên, rồi đến
thẳng lỏi Eustace tái nhợt như xác chết. Cuối cùng là người lạ - một cậu trai
có mái tóc vàng ươm như màu rơm mới.

- Ca… ca – Caspian! – Lucy hổn hển kêu lên khi nó bắt đầu thở lại

được. Bởi vì chính là Caspian – vị vua thiếu niên của Narnia, người mà
chúng đã giúp đưa lên ngôi trong chuyến viếng thăm Narnia vừa rồi.
Edmund cũng lập tức nhận ra bạn ngay. Cả ba bắt tay nhau, vỗ lên lưng
nhau vì vui sướng và bất ngờ.

- Bạn của hai người là ai vậy? – Caspian hỏi các bạn và quay sang

nhìn Eustace với nụ cười thân thiện nhưng Eustace khóc như cha chết, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.