TRÊN CON TÀU HƯỚNG TỚI BÌNH MINH - Trang 33

CHƯƠNG 3

Quần đảo Đơn Côi

- Nhìn thấy đất liền rồi. - Người hoa tiêu đứng ở mũi tàu kêu lên.
Lucy lúc ấy đang đứng nói chuyện với Rhince ở khoang dưới đuôi tàu,

bèn chạy lên cầu thang và chạy ra mũi tàu. Trên đường đi nó gặp Edmund,
hai người thấy Caspian, Drinian và Reepicheep đang đứng ở khoang đầu
tàu. Sáng hôm ấy trời se lạnh, bầu trời có một màu xám nhạt, mặt biển xanh
đậm hơn với những chiếc mũ bọt trắng xóa và kia, chếch một chút khỏi mũi
tàu về phía quần đảo Đơn Côi là Felimath, hòn đảo gần nhất trong quần đảo
hiện lên như một quả đồi thấp xanh rờn nổi lên trên mặt biển, phía sau hòn
đảo đó, xa xa một chút là những cái dốc thoai thoải màu khói thuốc của
người chị em của nó - đảo Doorn.

- Cũng là Felimath ngày ấy! Cũng là Doorn ngày xưa! - Lucy vỗ tay

reo lên. - Ôi anh Edmund, bao lâu rồi kể từ ngày chúng ta nhìn thấy nơi này
lần cuối?

- Tôi không thể hiểu được tại sao quần đảo này lại thuộc về Narnia? -

Caspian nói. - Có phải Peter Đại đế đã chinh phục vùng này?

- Ồ không, Edmund đáp, - nơi này thuộc về Narnia trước cả thời của

chúng tôi - từ thời Bạch Phù Thủy kia.

(Dù sao thì tôi cũng chưa bao giờ được nghe câu chuyện những hòn

đảo xa xôi này đã được ghép vào lãnh thổ nước Narnia như thế nào, nếu
như khi nào tôi biết thì câu chuyện này sẽ hết sức thú vị và tôi có thể kể lại
trong một cuốn sách khác.)

- Tâu bệ hạ, chúng ta hạ neo ở đây chứ ạ? - Drinian hỏi.
- Tôi không nghĩ Felimath là nơi đổ bộ tốt. - Edmund nói. - Vào thời

của chúng tôi nó hầu như không có dấu chân người và giờ đây có vẻ như nó
vẫn thế. Người ta chủ yếu sống ở Doorn, có một ít sống ở Avra - đó là hòn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.