TRÊN CON TÀU HƯỚNG TỚI BÌNH MINH - Trang 54

CHƯƠNG 5

Đương đầu trong bão tố

Gần ba tuần đã trôi qua kể từ khi con tàu Hướng tới Bình minh được

kéo ra khỏi cảng Narrowhaven. Những lời tạm biệt trang nghiêm đã được
thốt ra, cả một đám đông tập hợp ngoài cảng để vẫy tay theo con tàu. Có
tiếng cười, tiếng chúc tụng và cũng có cả những giọt nước mắt khi Caspian
làm một bài diễn từ cuối cùng trước dân chúng quần đảo Đơn Côi và khi
cậu dứt ra khỏi vòng tay của công tước và những người trong gia đình ông.
Nhưng khi con tàu với cánh buồm màu tím lười nhác rung nhè nhẹ rồi từ từ
kéo con tàu trôi xa bờ và tiếng kèn trumpet từ đuôi tàu nhỏ dần qua một
vùng trời trước thì mọi người ai nấy đều im bặt. Rồi gió nổi lên, cánh buồm
căng phồng, thủy thủ chạy tới chạy lui trên boong; chân vịt bắt đầu quay,
những con sóng thật sự trườn dưới thân tàu và Hướng tới Bình minh lại là
một con tàu sống động thật sự. Những người có phận sự chạy xuống lòng
tàu, Drinian quan sát ở phía đuôi tàu. Con tàu mang dáng dấp một con rồng
kiêu hãnh quay đầu về phía đông vòng sang phía nam đảo Avra.

Mấy ngày tiếp theo là khoảng thời gian đầy ắp niềm vui. Lucy nghĩ

mình là cô bé may mắn nhất trên đời khi sáng sáng thức dậy nó nhìn thấy
ánh phản chiếu của sóng nước hòa lẫn trong ánh mặt trời cùng nhảy nhót
trên trần cabin và nó nhìn quanh một lượt tất cả những món đồ mà nó mới
có được từ đảo Avra: giày đi biển, ủng cao ống, áo khoác, áo chẽn da và
khăn quàng cổ. Nhờ thế nó có thể đi lại ung dung trên boong, nhìn vào kính
viễn vọng từ khoang mũi tàu, thấy màu nước biển mỗi ngày mới bắt đầu lại
biếc hơn và hít thở làm không khí mỗi ngày một ấm hơn. Sau đó là bữa
điểm tâm ngon lành mà biển chỉ làm cho người ta ăn uống ngon miệng hơn
mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.