TRÊN CON TÀU HƯỚNG TỚI BÌNH MINH - Trang 62

gì và cũng không còn ra hình thù gì, một vật mà bất cứ ai cũng có thể nhầm
với một con tàu đắm. Cả thuyền trưởng và thủy thủ đoàn trong cũng không
khá hơn – gầy nhom, mặt mũi hốc hác, xanh mét, đôi mắt đỏ ngầu vì thiếu
ngủ và bộ quần áo như đã rách mướp trên người.

Trong lúc Eustace nằm dưới một gốc cây, nghe tất cả những kế hoạch

mà người ta thảo luận, nó cảm thấy trái tim trĩu nặng trong lồng ngực. Sẽ
không có chuyện nghỉ ngơi đâu. Mọi việc xoay ra như thể ngày đầu tiên
trên mảnh đất được mong mỏi từ lâu này sẽ là một ngày lao động nhọc
nhằn như một ngày làm việc trên biển. Chợt một ý nghĩ tuyệt vời nảy ra
trong óc nó. Không có ai để ý đến nó – mọi người đều bàn bạc về con tàu
cứ như thể họ khoái những chuyện bốc mùi như thế. Vậy tại sao lại không
chuồn đi một chỗ nào đó? Nó sẽ đi sâu vào trong đất liền tìm một nơi mát
mẻ thoáng đãng ở trong núi, ngủ một giấc thật dài và không tham gia với
bọn người kia cho đến khi ngày làm việc kết thúc. Nó cảm thấy việc làm
này sẽ tốt cho nó. Nhưng cần phải cẩn thận để cho cái vịnh và con tàu lúc
nào cũng trong tầm nhìn, mới xác định được đường về. Nó không thích bị
bỏ lại một mình phía sau ở một nơi như thế này.

Ngay lập tức nó phác ra kế hoạch hành động. Nó lặng lẽ đứng dậy rời

khỏi chỗ ngồi và đi len lỏi giữa các thân cây, cẩn thận bước đi với vẻ nhẩn
nha và vô mục đích để bất cứ ai trông thấy cũng chỉ nghĩ nó đi tản bộ, vận
động chân tay. Nó có ngạc nhiên chút ít khi thấy tiếng trò chuyện nhanh
chóng im bặt phía sau, khu rừng bỗng trở nên yên tĩnh, ấm áp va xanh biếc
làm sao. Nó bắt đầu bước đi nhanh hơn, tự tin hơn.

Chẳng bao lâu nó đã ra khỏi rừng. Mặt đất bắt đầu dốc đứng trước mặt

nó. Cỏ khô trơn trượt dưới chân nhưng nó vẫn có thể đi tiếp nếu sử dụng cả
hai tay, hai chân. Mặc dầu thở hổn hển và lau mồ hôi trán liên tục nó vẫn
ráng sức bước tiếp. Điều này chứng tỏ cuộc sống mới dù không phải là điều
nó mong muốn, về một mặt nào đó, vẫn có tác động tốt đối với nó.

Eutace bây giờ có điểm khác với Eustace ngày xưa. Eustace Lông Vịt

của Harold và Alberta hẳn đã bỏ cuộc sau 10 phút cố sức.

Chậm rãi và sau vài lần nghỉ Eustace cũng trèo lên được đến đỉnh. Ở

đây nó tưởng có thể nhìn được toàn cảnh vùng trung tâm hòn đảo nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.