SO SÁNH BA PHƯƠNG PHÁP
Chúng tôi đang đưa ra hai bài học ở đây. Một là, ba phương pháp mà chúng tôi
đánh giá có thể dẫn bạn tới việc đưa ra những quyết định khác nhau, tùy theo
phương pháp mà bạn dựa vào. Hai là, phương pháp tính giá trị hiện tại thuần là lựa
chọn tốt nhất khi có sự xung đột giữa các phương pháp. Hãy cùng xem xét một ví
dụ khác và xem những khác biệt đó diễn ra như thế nào.
Một lần nữa lại giả định rằng công ty bạn có 3.000 đô-la để đầu tư. (Số liệu
nhỏ giúp các phép tính dễ theo dõi hơn). Công ty có thể đầu tư vào ba loại máy tính
khác nhau, như sau:
Phương án đầu tư A: trả về 1.000 đô-la mỗi năm trong thời gian ba năm
Phương án đầu tư B: trả về 3.600 đô-la cuối năm thứ nhất
Phương án đầu tư C: trả về 4.600 đô-la cuối năm thứ ba
Tỷ suất sinh lợi yêu cầu – tức ngưỡng thu hồi vốn – ở công ty bạn là 9%, và cả
ba phương án đầu tư đều có mức độ rủi ro ngang nhau. Nếu bạn chỉ có thể chọn
một phương án, đó sẽ là phương án nào? Phương pháp tính thời gian hoàn vốn cho
chúng ta biết thời gian có thể lấy lại vốn đầu tư ban đầu. Giả định việc hoàn vốn
diễn ra vào cuối mỗi năm, chúng ta sẽ có kết quả như sau:
Phương án A: ba năm
Phương án B: một năm
Phương án C: ba năm
Chỉ bằng phương pháp này thì rõ ràng phương án đầu tư B sẽ nắm chắc phần
thắng. Nhưng nếu chúng ta thực hiện các phép tính giá trị hiện tại thuần, chúng ta
sẽ thu được kết quả như sau:
Phương án A: - 469 đô-la (âm!)
Phương án B: 303 đô-la
Phương án C: 552 đô-la
Lúc này thì phương án A bị loại, và phương án C trông có vẻ là lựa chọn tốt
hơn cả. Còn phương pháp tính tỷ suất sinh lợi nội bộ nói lên điều gì?