TRIẾT HỌC TÂY PHƯƠNG TỪ KHỞI THỦY ĐẾN ĐƯƠNG ĐẠI - Trang 373

1. Thiên nhiên là chủng loại tối cao chứa đựng cùng lúc hữu thể và hư vô.

2. Thượng đế hiện hữu nơi tất cả và ở ngoài tất cả, nội tại và siêu việt đối với hữu
thể.

3. Hư vô đơn và thuần, nói cách khác là điều bất khả, thì khác biệt hoàn toàn với
"hư vô" thiêng liêng (là hư vô vì đứng bên kia hữu thể) không thể là thành phần
của sự phân chia thiên nhiên.

4. Chỉ cái khả niệm hiện hữu. Cái khả giác không hiện hữu.

5. Giống thánh Augustin, Jean Scot đồng hoá tội lỗi và cái ác với hư vô.

THIÊN NHIÊN SẢN SINH (Natura Naturante) và THIÊN NHIÊN THỤ SINH
(Natura Naturata).

a. Biện chứng đi lên, theo kiểu Cái Cây của Porphyre, tương ứng với sự phân tích
theo nghĩa hiện tại của từ này.

b. Áp dụng những đặc tính lô-gích của mối tương quan giữa trên và dưới; thượng
đẳng và hạ đẳng.

c. Những nguyên nhân tàng ẩn này kể từ khi sáng lập thế giới tương ứng với
những "nguyên nhân tinh khí" (rasons spermatiques) của các triết gia Khắc Kỷ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.