TRIẾT LÝ ĐẠI ĐỒNG - Trang 185

Tri

ết-lý Đại-Đồng

185

gay g

ốc, những ánh nắng gay-gắt lẫn dịu-dàng, những

dòng sông u

ốn khúc, những tấm lòng hớn-hở cũng như

nh

ững nỗi-niềm đau thương. Xuân là tất cả những hương

s

ắc của đất trời hoà-hợp lại. Xuân là tất cả những nét đẹp

và x

ấu hoà lẫn nhau trong đó thể hiện sâu xa nhất cái đẹp

v

ĩnh-cữu và ngự trị trên ấy một ánh dương quang. Tóm lại

Xuân là kho

ảng thời-gian thịnh sáng của một chu-kỳ thời-

gian l

ẫn không gian. Đó lý Đạo nhiệm-mầu là thế.

“Trong t

ốt có xấu, trong xấu có tốt, nhiều cái xấu

t

ạo nên cái tốt, nhiều cái tốt tạo nên cái xấu mới lại do

nh

ững cái gọi là xấu ấy hoà-hiệp nhau thành điểm tốt

hoàn-toàn.
“Còn phân tán là còn luân l

ạc ra đi, khi hoà- hợp

là lúc đầm-ấm trở về. Đi, về mãi mãi cho cùng tận càn-

khôn để chơn-linh mãi cao-trọng đó là lý chơn-chánh nhất
c

ủa Đạo-mầu.

“Tôn-giáo

ở địa-cầu tuy nhiều như thế và dường

ph

ản-khắc nhau nhưng sự thật vẫn hoà-hợp lẫn nhau. Nếu

không có sáo, không tr

ống, không kèn, không đàn, không

nh

ịp phách, không dễ khi tạo bản Đại-hòa. Nhiều chơn-

linh t

ấn-hóa không đồng đều thì có nhiều Tôn-giáo mở ra

để thích hợp cho trình-độ của họ, Thầy cho mở Đạo cùng
kh

ắp các nơi không khác nào Thầy cho nhiều trẻ đi học

t

ừng phần, từng cách xử-dụng nhạc-cụ, để một ngày nào

đó họp lẫn nhau lập thành một phiên Đại-Nhạc-hội. Phiên

Đại-hội ấy ngày nay chính là Hội-Long-Hoa. Bản Hoà-tấu

ấy là bản Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ. Nơi Đại-hòa-tấu ấy
là Tòa-Thánh Tây-ninh t

ại nước Việt-Nam của các con”

Ngày nay, Đức Chí-Tôn mở Đạo dùng cả Âm,

thinh, s

ắc, tướng, để cảm hóa nhân-tâm không gì bằng

Âm-nh

ạc. Lại nữa linh-hồn của Đạo phải kể đến: Nhạc, Lễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.