TRIẾT LÝ ĐẠI ĐỒNG - Trang 270

Tri

ết-lý Đại-Đồng

270

nhơn-đạo cũng th ế mà Thiên-đạo cũng v ậy. Cả hai đều
ph

ải biến đổi nhiều trạng-thái khác nhau, trong cái mầm

l

ẽ ra bị hủy-diệt lại nảy chồi xanh, xã-hội phong-kiến đi

l

ần đến chỗ tận-diệt, nhường bước cho xã-hội Đại-Đồng.

Đạo-Đức của nhân-loại đến thời kỳ phô-diễn không một
mãnh-l

ực nào ngăn cản đặng. Luật tuần-hoàn là thế ! Như

ta th

ấy hiện tình trên trư ờng Quốc-tế, đời được coi là một

lý-

tưởng, còn Đạo là hoàn-cảnh bố-trí của một trí tưởng

siêu-th

ực, sự thay đổi tùy thời, tùy cảnh, luôn luôn “biến”

và “động”.
“S

ự thay đổi của một thế-hệ dân-sanh đưa con

người đến con đường sáng-lạng, ấy là con đường tiến-hóa,

văn-minh, khoa-học đạo-đức, con đường tự-cứu là cách-
m

ạng tinh-thần , tự mình tranh-đấu với bản thân để chiến-

th

ắng bản năng vật tánh, sửa đổi mức sống đặng điều-hòa

đầy-đủ, tùy khả-năng để tạo nên một nền kinh-tế dân-sinh
b

ồi-bổ lại vết thương lòng của xã-hội đặng lành-mạnh.

“C

ũng vì đấu-tranh kinh-tế mà loài người tàn-sát

l

ẫn nhau, dùng sức mạnh kinh-tế để qui-phục xâm-chiếm,

làm tho

ả-mãn vật-dục sở-tế của một số người.

“C

ũng vì hoàn-cảnh kinh-tế mà xuôi đẩy con

người vào vòng ác-nghịệp đánh mất tính bản thiện của
Tr

ời ban, sung-sướng hay đau khổ, nhứt nhứt đều do nơi

đó mà ra.
“N

ếu trong một hoàn-cảnh kinh-tế dồi-dào, nhờ sự

ch

ủ-trương của đại-gia-đình đ ạo-đức, dù đạo-đức cách-

m

ạng hay đạo-đức Tôn-giáo cũng v ậy. Biết tạo nên một

ngu

ồn sống chung, người người đều ấm no, thì còn có ai

sanh ra ch

ứng bệnh bất-lương, tham-lam, trộm cướp.

“B

ằng nếu con người sống trong hoàn-cảnh kinh-

t

ế thiếu hụt, đói khát, kham-khổ, tinh-thần bị chi-phối, sự

sanh-ho

ạt gặp nhiều khó-khăn thì làm sao nhơn-sanh trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.