TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 87

“Người đó được xác nhận là Allan Harris.”
“Ồ, ra thế.”
Kim nhận thấy rằng cô gái cố gắng giữ thái độ bình tĩnh nhất, không biết

chắc như thế nào là phản ứng phù hợp. Những phản ứng ấy dần tích tụ
thành cơn giận dữ trong lòng Kim.

“Người đàn ông đó bị đâm bốn lần. Vết thương chí mạng đâm…”
“Được rồi, tôi đã mường tượng ra, nhưng chuyện đó liên quan gì tới

tôi?”

Nỗ lực tỏ ra bình tĩnh khiến cho giọng người phụ nữ run rẩy hơn.
“Đó là lí do vì sao chúng tôi đến đây để tìm hiểu, cô Ruth Willis ạ.”
Kim cẩn trọng để giữ câu nói thật dễ chịu. Một cách từ từ chầm chậm

tóm lấy cô gái ranh mãnh.

Kim ngồi xuống, rồi Ruth cũng ngồi xuống. Hai tay cô gái đặt trên đùi,

nắm lấy nhau.

“Chúng tôi biết những gì hắn đã làm với cô, Ruth. Hắn cưỡng bức cô và

đã đánh cô suýt chết. Tôi không giả vờ tôi hiểu việc đó ảnh hưởng tới cô
thế nào. Tôi thậm chí không thể tưởng tượng được nỗi kinh hoàng, nỗi sợ
hãi, sự phẫn nộ cô trải qua.”

Ruth không nói gì nhưng sắc mặt bắt đầu bợt bạt. Cô gái này đang dồn

toàn bộ sức lực để che giấu cảm xúc thật nhưng cơ thể cô không tuân theo.

“Cô biết hắn được ra tù từ khi nào?”
“Một vài tháng trước.”
“Làm sao cô biết?”
Ruth nhún vai. “Tôi không nhớ.”
“Cô sống cách nhà hắn chỉ vài ki-lô-mét. Cô có nhìn thấy hắn không?”
“Thực lòng tôi không nhớ.”
“Cô cảm thấy như thế nào về việc hắn được ra tù?”
Kim quan sát bàn tay phải của Ruth đang xoa vết sẹo bên cổ tay trái; dấu

tích mãi mãi nhắc cô nhớ tới vụ tự tử hụt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.