TRÒ CHƠI CẤM - Trang 129

Nhưng cô bỗng thấy lo lắng. Lúc đó ở bể bơi còn có Hàng Nhất, Hàn

Phong và một số học viên lớp 13, liệu họ có chú ý thấy mình? Liệu họ có
đoán là mình làm không?

Có lẽ là không thể. Vì lúc đó mình đứng lẫn trong đám đông, họ

không dễ gì nhận ra. Và dù có nhìn thấy thì cũng không thể đoán là mình
đã làm. Họ không thể biết siêu năng lực của mình là gì.

Nghĩ đến đây, Ngụy Vi lại thấy yên tâm, cô thở phào. Mình cần điều

chỉnh lại tâm thế, ngày mao đến lớp không được tỏ ra lo lắng, thấp thỏm.
Thực ra cũng không nên thấp thỏm, chỉ cằn không nói ra thì không ai có thể
biết chuyện đó là do mình làm.

Ngụy Vi đứng dậy, xé vụn tờ giấy viết hai chữ "mật độ" rồi ném vào

thùng rác. Điều bí mật này không thể cho bất cứ ai biết.

Cảm thấy tạm ổn rồi, Ngụy Vi ra khỏi phòng, vào bếp mở tủ lạnh lấy

lon cô-ca ra uống. Điện thoại di động bỗng có tín hiệu, cô mở ra xem. Là
tin nhắn gửi đến từ một số thuê bao lạ. Ngụy Vi mở ra đọc nội dung, toàn
thân lập tức cứng đơ, các mạch máu trong người dường như bị đóng băng.

Nội dung tin nhắn như sau:

Tôi biết vừa rồi cô đã làm chuyện gì, nếu cô không muốn bí mật này

bị rò rỉ hoặc không muốn năng lực bị lộ, thì hãy đến gặp tôi. Thời gian và
địa điểm, tôi sẽ thông báo sau. Cô là người thông minh, tự biết nên làm thế
nào.

Ôi... Thượng đế ơi! Ngụy Vi kinh hãi đưa tay bưng miệng. Mình cứ

tưởng đã hành động kín sẽ không chút sơ hở, nào ngờ vẫn có người biết
rõ... lại còn đe dọa mình nữa! Chết rồi!

Bản năng mách bảo cô rằng: người gửi tin nhắn này tuyệt đối không

đơn giản, phớt lờ sự cảnh cáo này là hành động rất không khôn ngoan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.