TRÒ CHƠI CẤM - Trang 136

giờ tôi sẽ nói cho cả lớp biết năng lực của mình, sau đó là Lục Hoa, lát nữa
Hàn Phong cũng sẽ làm theo, nhằm chứng minh ba chúng tôi vô can đối với
cái chết của Phó Thiên, và thể hiện sự chân thành của chúng tôi đối với mọi
người."

Cả lớp đều sửng sốt. Ai cũng hiểu rằng họ rất can đảm thì mới đưa ra

quyết định này, vì cả lớp đều chưa hứa sẽ công bố năng lực của mình sau
khi ba người họ nói ra.

Hàng Nhất vẫn cho rằng muốn thể hiện sự chân thành thì không còn

cách nào khác. Anh hít sâu một hơi rồi nói, "Năng lực của tôi là có thể
khống chế..."

Đang nói nửa chừng thì anh bỗng cảm thấy cái bục giảng đung đưa

chao đi. Không chỉ riêng nó, cả gian phòng học và khu nhà đều bồng bềnh
rung lắc khủng khiếp, chấn động mỗi lúc một dữ dội. Mội người đều cảm
nhận rất rõ, có người kinh hãi kêu lên, "Động đất!"

Chỉ chớp mắt, những tiếng kêu thét vang lên khắp nơi, phòng học

bỗng trở nên hỗn loạn, có người mở cửa lớp định chạy ra ngoài. Nguyễn
Tuấn Hy vẫn bình tĩnh, anh hô lên, "Mọi người đừng hoảng lên! Chúng ta ở
trên tầng 6, không thể chạy đi đâu, chạy xuống cầu thang thì càng nguy
hiểm. Mọi người mau nấp xuống gầm bàn thì hơn!"

Câu nói này đã thức tỉnh mọi người, tất cả nhanh chóng chui xuống

gầm bàn. Động đất vẫn tiếp tục, mỗi lúc một mạnh hơn. Trong phòng học,
bóng đèn tuýp và hộp đèn rào rào rơi xuống sàn, xuống bàn ghế khiến các
nữ học viên sợ quá kêu thét lên.

Hàng Nhất và Lục Hoa đứng phía trên không có chỗ ẩn nấp, chỉ còn

cách bám lấy bảng đen và cái bục giảng, nhưng cả hai đều không thể đứng
vững. Hàng Nhất bỗng nghe thấy phía trên đầu có những tiếng rắc rắc bất
thường bèn ngẩng lên thì thấy trần nhà bê tông bị rạn rồi nứt toác ra, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.