TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 125

chỉ huy một binh đoàn nhỏ hơn tình cờ tập trong phòng chiến đấu cùng một
lúc.

Dink bắt đầu buổi tập đầu tiên bằng cách bảo Ender diễn thử cách tấn

công chân-đi-trước của cậu. Những đứa khác không thích thế. “Làm sao
chúng ta nằm ra mà tấn công được?” chúng hỏi.

Trước sự ngạc nhiên của Ender, Dink không chỉnh lời chúng, không

bảo, “Không phải các cậu đang nằm tấn công, các cậu đang rơi xuống kẻ
thù.” Cậu ta đã nhìn thấy những gì Ender làm, nhưng lại không hiểu sự
định hướng mà nó ám chỉ. Ender nhanh chóng hiểu ra rằng mặc dù Dink
rất, rất giỏi, sự kiên trì bám víu vào định hướng trọng lực ngoài hành lang
của cậu ta thay vì nghĩ đến cửa kẻ thù như phía dưới đã kìm hãm suy nghĩ
của cậu.

Chúng tập dượt tấn công một ngôi sao so kẻ thù chiếm đóng. Trước khi

thử phương pháp chân-đi-trước của Ender, chúng vẫn luôn đi vào theo thế
thẳng đứng, cả người phơi ra làm đích ngắm. Mặc dù vậy, ngay cả vào lúc
này, chúng cũng chỉ chạm đến ngôi sao và tấn công kẻ thù từ một hướng;
“Lên trên trần,” Dink hét, và chúng lên trên trần. Sau đó, cậu ta lập lại bài
tập, gọi, “Lần nữa, lộn ngược lại,” nhưng vì bám víu vào trọng lực không
có ở đó, bọn chúng trở nên lúng túng khi thực hành phía dưới, như thể
chúng đột ngột bị chóng mặt.

Chúng ghét đòn tấn công chân-đi-trước. Dink khăng khăng bắt chúng

dùng. Kết quả, chúng ghét Ender. “Chúng ta có cần phải học chiến đấu từ
một đứa Lauchy không?” một đứa lầm bầm, đảm bảo rằng Ender nghe
được. “Có,” Dink trả lời. Chúng lại tiếp tục tập.

Và chúng học được. Trong những cuộc tập trận giả, chúng bắt đầu nhận

ra được bắn một kẻ thù với chân đưa ra trước khó khăn hơn đến thế nào.
Sau khi được thuyết phục bởi điều đó, chúng tập kỹ năng này tự giác hơn
nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.