TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 126

Tối hôm đó là lần đầu tiên Ender đến buổi tập định kỳ sau cả một buổi

chiều tập tành. Cậu mỏi mệt.

“Giờ cậu đã thuộc về một binh đoàn thực sự rồi,” Alai nói. “Cậu không

cần phải tập với bọn mình nữa.”

“Từ các cậu mình có thể học được những thứ không ai biết,” Ender nói.

“Dink Meeker là người gỏi nhất. Mình nghe nói anh ấy là tiểu đội

trưởng của cậu.”

“Vậy thì bận rộn lên. Mình sẽ dạy cho các cậu những gì mình vừa học

từ anh ấy.”

Cậu sắp xếp Alai và hai tá đứa trẻ khác vào cùng những bài huấn luyện

đã làm cậu mệt nhoài suốt buổi chiều. Nhưng cậu thêm những chi tiết nhỏ
vào khuôn mẫu, bắt bọn trẻ tập những kỹ năng đó với một chân đông lạnh,
hai chân đông lạnh, hoặc dùng những đứa bị đông lạnh làm đòn bẩy để đổi
hướng.

Giữa buổi tập, Ender để ý thấy Petra và Dink đứng cùng nhau ở cửa,

quan sát. Sau đó, khi cậu nhìn lần nữa, họ đã biến mất.

Vậy là họ đang quan sát mình, và biết tất cả những gì mình làm. Cậu

không biết Dink có phải bạn hay không; cậu tin rằng Petra có, nhưng cũng
chẳng có gì chắc chắn. Họ có thể giận dữ vì cậu đang làm những gì chỉ có
các chỉ huy và tiểu đội trưởng mới có thể làm – tập huấn và rèn luyện binh
lính. Họ có thể xúc phạm cậu rằng một người lính có thể thân thiết đến như
vậy với đám Lauchy. Nó làm cậu khó chịu, cứ bị những đứa lớn hơn quan
sát.

“Tao đã bảo mày không được dùng bàn. Rose the Nose đứng cạnh

giường Ender.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.