TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 182

VAL

ĐỪNG VIẾT THƯ TRẢ LỜI, CHẮC CHẮN HỌ SẼ FÂN TÍK TÂM

LÍ THƯ CỦA EM.

Rõ ràng là nó đã được viết với đầy đủ sự chấp thuận của các giáo viên.

Thế nhưng chẳng nghi ngờ gì nữa, nó được viết bời Val. Lối chính tả phân
tích tâm lý (psychoanalyze), hoặc cái biệt danh mụ nhớt (slumbitch) của
Peter, trò chơi chữ biết (knew) và cái xuồng (canoe) đều là những thứ
không ai có ngoài Val.

Và rồi chuyện trở nên khá khó chịu, như thể ai đó muốn đảm bảo Ender

tin rằng lá thư là thật. Tại sao lại có người thích thú nếu nó là thật?

Dù sao thì nó cũng không phải thật. Ngay cả khi chị ấy viết thư bằng

chính máu của mình đi nữa, nó cũng không phải thật bởi vì họ bảo chị ấy
viết thế. Chị ấy đã từng viết rồi, và họ không để bất cứ bức thư nào trong số
ấy lọt qua. Những cái đó có thể là thật, nhưng lá thư này được yêu cầu viết,
là một phần trong cố gắng của họ.

Và nỗi thất vọng lại bao trùm cậu. Giờ thì cậu đã hiểu tại sao. Giờ thì

cậu đã hiểu cậu ghét điều gì đến thế. Cậu không được có cuộc sống của
riêng mình. Họ điều khiển tất cả. Họ tạo ra mọi sự lựa chọn. Chỉ có trò chơi
vẫn thuộc về cậu, chỉ vậy thôi, mọi thứ khác đều là họ và những luật lệ và
kế hoạch và bài học và chương trình của họ. Sự thật duy nhất, sự thật quý
báu duy nhất là những ký ức của cậu về Valentine, người đã yêu quý cậu từ
trước khi cậu tham gia cuộc chơi, người yêu quý cậu cho dù có cuộc chiến
người bọ hay không, và họ đã đem cô đi và đặt cô sang một bên. Giờ cô là
một trong số họ.

Cậu ghét họ và tất cả những trò chơi của họ. Ghét đến mức cậu phát

khóc, đọc lại lá thư được đặt hàng trống rỗng của Val một lần nữa. Những
đứa trẻ khác trong Binh đoàn Phoenix để ý và nhìn đi chỗ khác. Ender

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.