TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 185

Khi cô đã đọc nó tới lần thứ hai, giáo sư Lineberry rút nó ra khỏi tay cô.

“Tôi đã được chỉ thị cho em đọc nó rồi hủy nó đi.” Bà lấy một bật lửa ra
khỏi ngăn kéo và đốt tờ giấy. Nó cháy lên sáng rực trong cái gạt tàn. “Tin
tốt hay tin xấu vậy?” bà hỏi.

“Em bán em trai em,” Valentine nói, “và họ trả công em cho việc đó.”

“Hơi cường điệu quá, phải không, Valentine?”

Valentine trở về lớp mà không trả lời.

Đêm đó Demosthenes đăng lên một bản tố cáo gay gắt bộ luật hạn chế

dân số. Con người cần được cho phép có bao nhiêu con tùy thích, và số dân
cư thừa nên được gửi đến những thế giới khác, để trải rộng lãnh thổ của con
người ra cả thiên hà để không có thiên tai nào, không có sự xâm lược nào
có thể đẩy loài người vào sự hủy diệt. “Cái tên đáng quý nhất mà một đứa
trẻ có thể có được,” Demosthenes viết, “là thứ ba.”

Cho em, Ender, cô tự nói với mình trong khi viết.

Peter đã cười thích thú khi đọc nó. “Nó sẽ khiến họ ngồi lại và quan

tâm. Thứ ba! Cái tên đáng quý! Ôi, em đúng là ranh ma.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.