TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 201

từng hành động của cậu. Tất cả những gì hiện giờ cậu có thể làm để giành
được sự tôn trọng của họ là làm hoàn hảo.”

“Vậy là tôi không có lấy một cơ hội để học hỏi trước khi bị đánh giá.”

“Tội nghiệp đứa trẻ. Chẳng ai công bằng với nó cả.” Ender lịch sự đẩy

Bean trở lại tường. “Tôi đang chỉ cho cậu cách để có một tiểu đội. Hãy
thuyết phục tôi rằng cậu đang cư xử như một người lớn. Thuyết phục tôi
rằng cậu biết cách dùng người. Và sau đó thuyết phục tôi rằng có ai đó thực
sự muốn theo cậu trong trận chiến. Lúc đó cậu sẽ có tiểu đội của mình.
Nhưng chắc chắn là không cho đến lúc đó.”

Bean mỉm cười. “Công bằng đấy. Nếu anh thực sự làm theo cách đó, tôi

sẽ thành tiểu đội trưởng trong vòng một tháng.”

Ender cúi xuống tóm lấy ngực bộ đồng phục của cậu nhóc và ấn nó vào

tường. “Khi tôi nói tôi sẽ làm theo cách nào đó, Bean ạ, thì đó là cách tôi sẽ
làm.”

Bean chỉ cười. Ender buông cậu nhóc ra và bỏ đi. Khi đã về đến phòng

mình cậu nằm dài xuống giường và run lên. Mình đang làm gì thế này?
Mới có buổi tập đầu tiên và mình đã bắt nạt người ta y như Bonzo từng
làm. Và Peter. Xô đẩy người ta. Túm lấy một đứa trẻ tội nghiệp nào đó để
những đứa còn lại có người để cùng ghét. Bệnh hoạn. Tất cả những gì mình
ghét ở chỉ huy, thì giờ mình đang thực hiện.

Có quy luật ứng xử nào của con người khiến cho mình buộc phải trở

thành y như chỉ huy đầu tiên của mình không nhỉ? Nếu có thì mình nên bỏ
ngay bây giờ.

Cậu suy đi nghĩ lại về những gì đã làm và nói trong buổi luyện tập đầu

tiên với binh đoàn mới của mình. Tại sao cậu không thể ăn nói nhưng vẫn
làm trong những buổi tập tối? Chẳng có ưu tiên gì hơn là tiến bộ. Chẳng
bao giờ phải ra lệnh, chỉ gợi ý. Nhưng nó sẽ không hoạt động, không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.